1 Ánh nắng chiếu vào nền đá cẩm thạch, nhẹ nhàng khoan khoái mà không mất đi vẻ xa hoa, thể hiện rất rõ công nghệ kiến trúc cao siêu. Nơi này là “Thúy sắc · dục lưu” , chính là công ty đầu tư cao nhất lớn nhất ở thành phố này, nghe nói trụ được ở đây không phải quan lớn quyền quý thì chính là nhân vật nổi tiếng thương giới.
2 Lâm Cẩm Sắt quẹo xe vào bãi đỗ xe ở công ty, khi đi ra, liếc mắt một cái cô đã nhìn đến Đường Lưu Nhan đang nghiêng người dựa vào xe mình, như cười mà như không nhìn cô.
3 Sau khi Lâm Cẩm Sắt đóng cửa lại, phát hiện trong phòng một mảnh yên tĩnh, tối như mực không bật đèn. Tiểu Ưu chưa về sao? Có phải tiểu mỹ nhân này lại thông đồng với người nào đó làm nên tình một đêm xuân rồi? Hơi nhíu mày, cô ở nơi huyền quan cởi áo khoác, thay dép lê thoải mái đi vào phòng khách, đang định bật đèn, lại bị một ánh lửa lúc sáng lúc tối trên sô pha tối đen làm cho hoảng sợ.
4 Lâm Cẩm Sắt hắng hắng giọng, trấn tĩnh tự nhiên nói, “Xin chào, tôi là Lâm Cẩm Sắt. ” Đầu dây bên kia mơ hồ truyền đến tiếng ồn ào. Bên đó khẽ lên tiếng, “Uhm, chờ một chút.
5 Dung Thất. Lâm Cẩm Sắt hơi nhíu mày, lập tức lại chậm rãi dãn ra, hai tay vòng lên cổ Đường Lưu Nhan, nghiêng đầu, ánh mắt chuyển động ngữ điệu mềm mại lấy lòng “Đường tổng.
6 Những năm tháng cuộc đời, oan gia ngõ hẹp, cuối cùng không thể may mắn tránh khỏi, lòng bàn tay đột nhiên đưa ra như hai đường cong quấn lấy nhau —- “Năm xưa” Kịch liệt thở dốc, tiếng rên rỉ đè nén đau đớn, trong căn phòng tối om, dục vọng quay cuồng… Lâm Cẩm Sắt cảm thấy mình như bị ngọn lửa nóng rực của địa ngục thiêu cháy.
7 Trang điểm xong, mở chiếc tủ gỗ gụ Tiaoyi Fu bắt đầu chọn quần áo. Đường Lưu Nhan thật là một “Kim chủ” hào phóng, từ sau khi cô trở thành người phụ nữ của hắn, hắn liền cho người mua một cái tủ quần áo đặt trong phòng hắn, mỗi ngày đúng giờ đều có các mốt mới nhất do chuyên viên đưa đến.
8 Lâm Lan là em gái cùng cha khác mẹ với cô. Khi Lâm Cẩm Sắt tám tuổi, một người phụ nữ xinh đẹp ôm Lâm Lan sáu tuổi quỳ gối trước cửa Lâm gia. Người phụ nữ này nói Lâm Lan là con gái ruột của Lâm lão gia – Lâm Chấn, cầu xin Lâm gia che chờ họ.
9 Hội trường lớn tổ chức một đám cưới lớn nhưng lại có vẻ trầm thấp. Đèn lồng đỏ thẫm treo ở trên cao, xung quanh cửa sổ dán chữ hỉ nhuộm cho bầu không khí vui vẻ.
10 Hoành hành như một cơn bão, nụ hôn đầy tính xâm lược ở trên đôi môi của cô tàn sát, giống như tức giận tích tụ đã lâu rốt cục cũng có cơ hội phát tiết.
11 Lâm Cẩm Sắt từng vô số lần tưởng tượng cách bọn họ gặp lại nói chuyện với nhau. Có lẽ cô sẽ mỉm cười, sau đó nói, “Đã lâu không gặp, anh có khỏe không?” Nếu như thế này, có phải hay không rất vô liêm sỉ? Hoặc là nói, “Hứa Thuyền, năm đó em xin lỗi anh, em không yêu cầu sự tha thứ của anh, chỉ hy vọng anh quên đi, còn phải luôn hạnh phúc.
12 Bầu trời đêm mùa hè thoáng đãng, sao đầy trời. Nguồn nhiệt ban ngày lúc này đã biến mất hầu như không còn, gió làn gió mát mẻ thổi nhẹ, bóng cây lay động.
13 Phòng tắm xa hoa, hơi nước sương mù lượn lờ bốc hơi trong phòng tắm, trong chiếc gương mơ hồ hình ảnh hai người quấn lấy nhau. Tình dục ở trong sương mù mông lung thăng hoa.
14 Sáng sớm ngày hôm sau, Lâm Cẩm Sắt ngồi trên chiếc xe Đường Lưu Nhan cấp cho cô, đi đến công ty môi giới Thịnh Thế. Mấy ngày trước, sở luật sư của cô nhận được một một vụ án lớn.
15 Một tiếng cười khẽ, giọng nói mềm mại và mát mẻ , “Cẩm Sắt. ” Như là có một loại ma lực lôi kéo khiến cho Lâm Cẩm Sắt không khỏi ngẩng đầu lên nhìn hắn.
16 Đại học D. Mùa đông ở phía bắc luôn có dấu tích băng tuyết ở trời đất khắp nơi. Kì nghỉ đông sắp tới , với sinh viên mà nói, mấy ngày này chính là thời điểm khó khăn nhất.
17 “Lâm tiểu thư. ” Một giọng nói lạnh lùng và cứng ngắc gọi suy nghĩ của cô trở về, cô lấy lại tinh thần, cánh cửa xe đã được mở ra, cô chỉnh lại váy, bước xuống.
18 Sai. Cô ấy sai rồi. Đường Lưu Nhan ngồi trên sô pha, ngón tay thon dài nhẹ nhàng chống lên cằm, ánh mắt trầm tư sâu xa nhìn vào người phụ nữ từ sau khi tan ca trở về liền biến thành quái dị này.
19 Nụ hôn của Đường Lưu Nhan mãi mãi là tràn ngập chiếm hữu và mang khí phách không thể kháng cự, lời lẽ ôn nhu, nhưng cũng không mang chút sắc thái cảm tình nào.
20 Nghĩ tới khả năng này, cô không khỏi có chút lo lắng. Đường Lưu Nhan đối với cô mà nói, hoàn toàn là ngoài ý muốn không thể đoán trước được. Nếu không phải vì Hứa Thuyền, cô căn bản không muốn cùng hắn có nửa chút quan hệ nào, nhưng Tiểu Ưu lại khác… “… Lâm Cẩm Sắt, lỗ tai của cậu dài đi đâu vậy? Có nghe thấy tớ nói chuyện không đó? !” Tiếng gọi lớn gọi suy nghĩ của cô trở về, thất thần bị tóm được, Lâm Cẩm Sắt chỉ có thể xấu hổ cười gượng, “… Đương nhiên là có… đang nghe.