61 Hắn không đuổi theo. Cho dù Lâm Cẩm Sắt đã nói những lời hung ác như thế hắn vẫn không hề buồn bực, chỉ nhẹ nhàng cười, nhưng thật không ngờ nụ cười ấy còn chứa đựng một loại ánh sáng như ngọc.
62 Milan- Italia. Milan, ở phía bắc Italia, nơi có dãy Alps, là thủ phủ của vùng Lombardy, được thành lập trong thế kỷ thứ tư trước công nguyên, thành phố cổ này bây giờ trở thành trung tâm công thương nghiệp và tài chính lớn nhất của Italia, cũng là một thiên đường tuyệt vời của thời trang.
63 Lâm Cẩm Sắt ở tại một biệt thự nhỏ bình dị nằm ở vùng ngoại thành củaMilan, bạch tường hồng đỉnh (bức tường trắng còn mái ngói màu đỏ), phong cách rất Châu Âu.
64 Nhưng rất nhanh, khi Lâm Cẩm Sắt còn đang nghĩ mình đã đạt được mục đích thì lại có biến cố xảy ra. Một đêm trước đó, các tờ báo về tài chính và kinh tế đều đưa tin về sự thất bại của tập đoàn kiến trúc Đông hải.
65 Trong xe rất tối , ánh mặt trời nhẹ nhàng chiếu vào, đường nét khuôn mặt anh tuấn của người đàn ông nhìn nghiêng càng thêm sắc sảo, đôi mắt rạng rỡ tỏa sáng giống như viên ngọc phát sáng trong đêm.
66 Lâm Cẩm Sắt tựa vào vách tường nhìn thân ảnh Hứa Thuyền rời đi, vẫn tuấn lãng như năm đó nhưng hình như lại có vẻ lạnh lẽo hơn rất nhiều. Trong lòng là một mảnh vắng lặng.
67 Có một người dựa vào cánh cửa sổ sát đất ấy nhưng lại đưa lưng về phía cửa chính. Nghe thấy có tiếng nói, người dựa vào cửa ấy chậm rãi xoay người lại.
68 Lâm Cẩm Sắt bị nóng quá mà tỉnh. Giống như đặt mình trong cho băng hỏa lưỡng trọng thiên, lúc đầu là xung quanh rất lạnh, sau đó nhanh chóng bị một hơi thở đầy lửa nóng vây quanh.
69 Rèm cửa sổ kéo rất kín, ngọn đèn trong phòng cũng rất tối, nhưng thật ra vẫn có một chút xíu ánh sáng mặt trời bên ngoài chiếu vào phòng. Lâm Cẩm Sắt thử khởi động cơ thể, không ngờ toàn thân xương cốt giống như tan ra, đau nhức, căn bản không còn một chút sức lực này.
70 Lòng dạ đang vô cùng rối rắm thì từ cửa truyền tới một tiếng vang lạ, Lâm Cẩm Sắt nghe tiếng vọng qua mới phát hiện đúng là tiếng bước chân Đường Lưu Nhan đã quay lại …hắn không phải đi ra ngoài nhận điện thoại sao? Tại sao đã quay lại rồi? Cô hơi hoảng hốt, theo bản năng muốn giấu túi văn kiện kia đi.
71 Đem một ly nước lọc đặt trước mặt Dung Thất, Lâm Cẩm Sắt có phần bất đắc dĩ ngồi xuống ghế sô pha đối diện với hắn. Cô thề không phải cô cố ý, Đường Lưu Nhan con người quái dị đó, trong một cái biệt thự lớn thế này thế mà không thể tìm ra một chiếc lá trà, càng không nói đến rượu.
72 Đối với những hành động cổ quái của Đường Lưu Nhan, nếu là bình thường Lâm Cẩm Sắt chắc là sẽ không đoán ra được hắn đang nghĩ gì. Nhưng bây giờ… thì không phải như vậy.
73 Đường Lưu Nhan vẻ mặt vẫn cứ thanh thản như thế nhìn về phía cô, nhưng Lâm Cẩm Sắt lại lập tức trừng mắt với hắn, trong đôi đồng tử trong suốt ấy có một ngọn lửa thiêu đốt hừng hực giống như muốn nghiền xương hắn thành tro.
74 “Ba …!” Đường Lưu Nhan vẻ mặt kinh ngạc bàn tay Lâm Cẩm Sắt vừa được buông ra đã vung lên. Trên khuôn mặt tuấn tú chậm rãi xuất hiện một vết bàn tay mơ hồ hồng hồng.
75 Cô gái Lâm Cẩm Sắt này, nói thì hay lắm nhưng lại chính là một người phụ nữ điển hình của loại người không tim không phổi… Khéo léo từ chối việc Hàn Húc “phụng mệnh” đưa về, đón taxi đi ra khỏi biệt thự bên hồComocô cũng không trở lại vùng ngoại thànhMilan.
76 Lâm Cẩm Sắt bị bắt cóc. Không hề có báo trước, không hiểu vì sao bị người theo dõi, tiếp theo bị hôn mê, cho đến khi tỉnh lại cô đã bị giam trong một căn phòng nhỏ u tối, tất cả đồ vật trên người cô đều bị lục lọi.
77 Thế giới này quả nhiên tràn ngập sự ngạc nhiên. Trái đất cứ quay, nhưng lão đại của xã hội đen Sicilia chỉ cần dậm chân một cái đã có thể làm cả trái đất chấn động, bây giờ lại rõ ràng đứng trước mặt Lâm Cẩm Sắt, cười dài dùng tiếng Trung giới thiệu bản thân với cô.
78 Italia đã tiến vào mùa đông, khí hậu ẩm ướt rét lạnh, mấy ngày liền đều là u ám, mờ mịt , dường như cả ngày đều bị sương mù dày đặc bao phủ. Thỉnh thoảng còn có cả tuyết rơi.
79 Trên đường phố của đảo Sicilia thuộc Italia, một chiếc xe thể thao Ferrari kiệt tác gào thét đi qua. Chào đón trận cuồng phong thổi tới mang theo những trận rét buốt như lưỡi dao sắc bén thổi qua mặt Lâm Cẩm Sắt, cô mím đôi môi đã tím tái vì lạnh, lạnh lùng nói: “Bây giờ có thể giải thích một chut cho tôi biết việc gì đang xảy ra không?” Lời nói của cô từ đầu tới cuối vẫn là run rẩy.
80 “La Lạc, có phải cậu quá ngây thơ rồi không? Cậu cho rằng làm như vậy, tôi sẽ có hứng thú đối với cậu sao?” Khi nói lời này, Đường Lưu Nhan hơi dựa vào khung cửa, khẽ nghiêng đầu, khuôn mặt tinh xảo tựa tiếu phi tiếu, đáng vẻ đó… yêu khí mười phần, lại có vẻ tuấn nhã thanh lệ, nhìn như vô tình, nhưng lại đủ để khiến trái tim người khác hoảng loạn.