1 Edit: Icon
Beta: Hạnh Như
Chính là mùa xuân tháng ba, hoa đào như mưa rơi xuống nhân gian.
Phủ Uy Viễn Hầu chìm trong hoa đào nở rộ, bầu trời chỉ là một mảng màu hồng thật làm kinh diễm lòng người, không biết hấp dẫn bao nhiêu khách lai vãng, trầm trồ không dứt, mỗi khi đến tiết tháng ba, phủ Uy Viễn Hầu đều phát thiếp mời, thỉnh mời các quan lại thân thiết trong kinh thành đến cùng ngắm hoa đòa nở.
2 Edit: Icon
Beta: Hạnh Như
Phủ Uy Viễn Hầu như muốn nổ tung, các vị nhân gia nghe tin này mà lỗ tai cứ lùng bùng, ánh mắt dại ra.
Cuối cùng vẫn là lão phu nhân phản ứng nhanh nhất, trầm giọng nói: "Rốt cuộc chuyện là như thế nào, đã tìm hiểu rõ ràng chưa?" Chuyện phải rõ ràng mới tìm được cái lí làm lợi thế, cho dù là Tấn vương đinữa mà cả cái lí cũng không có đến lúc đó cũng không có khả năng làm được gì quá đáng.
3 Edit: Icon
Beta: Hạnh Như
Đến Vinh An đường, mấy vị phu nhân nhận được tin tức đều tới cùng ngồi nói chuyện với lão phu nhân, các tiểu thư, thiếu gia trong Hầu phủ mặc dù biết A Bảo hôm nay trở về, nhưng vì lúc trước xảy ra những chuyện đó, trưởng bối cũng không để cho bọn họ thêm lo lắng, liền không có nói cho bọn họ biết, chỉ truyền lời lại cho bọn họ ngày mai sáng sớm thỉnh an tổ mẫu, nhân tiện gặp lại tỷ muội vừa hồi phủ.
4 Edit: Icon
Beta: Hạnh Như
Trong thư phòng Uy Viễn hầu, trừ Uy Viễn hầu còn có nhị lão gia Lý Kế Thường.
"A Bảo tới đây ngồi nào. " Nhị lão gia cười híp mắt nói.
5 Edit: Điềm Mật Mật (Icon)
Beta: Hạnh Như
A Bảo đưa các tỷ muội quay về Bảo Hàm Viện.
Các huynh đệ Uy Viễn Hầu vì lão phu nhân mà sống cùng nhau, không ra riêng, các huynh đệ tỷ muội được sắp xếp theo vai vế thứ tự.
6 Vì đường muội đang u sầu chuyện chung thân đại sự của mình, nên A Bảo cũng chẳng có tâm tư cho những chuyện này, sau khi nàng trở lại kinh thành cũng không rảnh rỗi, nghỉ ngơi một ngày, bắt đầu bận rộn, qua mấy ngày, liền đi bái kiến ngoại tổ mẫu gia.
7 Sau khi rời khỏi nhà đại cữu cữu, A Bảo vén rèm xe ngước mặt nhìn ánh mặt trời, tháng ba ánh nắng thậtdịu dàng, chiếu lên người thật ấm áp, cũng không quá nóng, chính là tháng đẹp nhất trong năm.
8 Editor: An Tịnh Nguyệt
Rời khỏi Trung Dũng Bá phủ, A Bảo suy nghĩ một chút, cho người đánh xe ngựa quay lại sạp hoa quả khô tại chợ phía đông phố Kiền Nguyên, mua ít mứt quả mà tổ mẫu và vài vị bá mẫu, thúc thẩm với các tỷ muội thích ăn, vì số người quá đông, nên đóng gói mứt thành một bao lớn.
9 Lý gia cũng được xem là đại gia tộc, mặc dù trong các viện đều có phòng bếp nhỏ, nhưng mỗi khi đến ngày mười lăm, các viện đều tập trung lại đại sảnh ăn bữa cơm gia đình, coi như là giao lưu tình cảm.
10 Uy Viễn hầu phu nhân thường xuyên đến phủ thái tử thăm nữ nhi, đối phủ thái tử coi như là quen thuộc, khéo léo từ chối hai nha hoàn mà thái tử phi đưa đến để dẫn đường, tự mình mang theo nữ nhi và chất nữ cùng đi đến viện Lý trắc phi.
11 A Bảo mặc dù lên tiếng giải thích cũng thuận tiện nhắc nhở đi cứu người, thế nhưng mọi người bên ngoài đình ngắm cá còn đứng sựng đó, cũng không lên tiếng, trong nhất thời lạ không nhúc nhích.
12 Uy Viễn hầu phu nhân thấy hai tiểu thư trở lại nhanh như vậy, không khỏi có chút kinh ngạc, cẩn thận phát hiện trên mặt nữ nhi còn chưa hết kinh hoảng, trong lòng đau xót, nhưng trên mặt lại cười nói: "Các con trở về vừa đúng lúc, ma ma vừa mới ôm đứa nhỏ đi tiền viện, hai tỷ muội các con ở trong này ngồi nói chuyện.
13 trên đường đến hội thưởng hoa của Sương Bình Công Chúa, A Bảo và Lý Minh Nghi, Lý Minh Sương, Lý Minh Nguyệt ngồi chung một xe. đã là ngày xuân ấm áp nên các tiểu cô nương bên trong xe đã đổi lại y phục mà phường thêu mang đến để càng làm rạng rở khí xuân, năm nay thịnh hành trên đầu điểm thêm trang sức, nỗ lực kìm nén thân thể, rất sợ không cẩn thận liền làm rối trang sứ trên đầu hoặc vò nhàu cả y phục.
14 Gió mát ấm áp dịu dàng, liễu xanh đón gió, ngăn cách nam nữ trộm nhìn nhau, thêm vài phần đẹp như tranh vẽ, thơ trù.
A Bảo đen mặt cũng chả buồn tranh cãi với các vị cô nương này, mặt nàng vốn dày đối với những vị công tử bên kia cũng không đỏ mặt, chẳng qua lại sợ không thích họp đành tỏ ra có chút ý tứ rụt rè.
15 Edit: Betty.
Thời điểm nữ quyến bên này mỗi người có tâm tư khác nhau, nam quyến bên kia cũng thì thầm bàn tán.
Phò mã Chu Vĩnh Ngôn thân là trưởng bối, đương nhiên phải quan tâm tới vãn bối một chút.
16 Edit: Betty
Beta: Ishtar
Bầu không khí trong phút chốc ngưng trệ cứng ngắc, chẳng qua Chu Ngự rất nhanh dẫn đầu phản ứng kịp, trên khuôn mặt ôn nhuận thanh tú lộ ra biểu tình thân thiết, hỏi thăm: "Lý cô nương có bị thương không?"
A Bảo sửng sốt nhìn về phía hắn, trải qua hắn nhắc nhở, mới phát hiện mình còn bị người ta ôm, hướng hắn lắc đầu, vội vàng nhỏ giọng nói với người đang ôm mình: "Đa tạ ơn cứu mạng của Tấn vương điện hạ, thần nữ đã không có việc gì, phiền ngài thả ta xuống.
17 Edit: Betty
Beta: Ishtar
Trong Vinh An đường, lão phu nhân chờ sau khi cháu trai, cháu gái thỉnh an xong rời đi, giữ lại bốn nàng dâu nói chuyện.
"Trưởng công chúa gần đây đều mời nữ quyến các nhà đến làm khách trong phủ công chúa?" Lão phu nhân vuốt phật châu trong tay hỏi.
18 Edit: Betty
Beta: Ishtar
Tiễn bước các tỷ muội sau khi uống trà xong, A Bảo lấy thư của phụ thân ra đọc, càng xem sắc mặt càng quái, cuối cùng không nhịn được cười rộ lên.
19 Edit: Betty
Beta: Ishtar
Nghe được lời nữ nhi, Thích quý phi trực tiếp nói: "không được!"
"Vì sao?" Thất công chúa nóng nảy, oán hận nói: "Chẳng lẽ cuối cùng để Lý Minh Cẩm thực sự gả cho Ngự biểu ca? Con không đồng ý!"
Thích quý phi cau mày, kiên nhẫn phân tích tình huống cho nữ nhi: "Tấn vương là người của thái tử, nếu để cho Tấn vương cưới Lý Minh Cẩm, chiếm được ủng hộ của Trấn Bắc tướng quân, thế lực của thái tử càng thêm vững chắc, đối với hoàng huynh con không có lợi.
20 Edit: Betty
Beta: Ishtar
Rời khỏi hậu cung đi về phía đông, Chính Đức đế mang theo thái tử đi điện Thái Hòa, một đường yên tĩnh.
Chính Đức đế đột nhiên nói: "Lệnh Tỷ, cho Lý Minh Cẩm làm trắc phi của ngươi được không?"
Thái tử sửng sốt, tuy không biết dụng ý của phụ hoàng là gì, nhưng vẫn phản ứng nói: "Phụ hoàng, việc này không ổn.