1 Edit: AnChữ đen, hình ảnh màu sắc hết sức rực rỡBáo chí, tít trang đầu“Hôm nay, Thượng Hải xảy ra một vụ tai nạn giao thông nghiêm trọng, một chiếc xe Audi màu trắng va chạm vào 2 chiếc xe tải lớn.
2 Mặt ví như trăng đêm trung thu, tóc tai được cắt tỉa gọn gang, mi như mực vẽ, đôi mắt phượng hẹp dàiTrong khoảnh khắc, cô không khỏi cảm ơn Tào Tuyết Cần tiên sinh đã để lại những từ hoa mỹ như vậy, để cô có thể dùng từ ngữ hình dung dung mạo yêu nghiệt của người đàn ông trước mặt nàyCô đứng mở miệng cửa, đột nhiên có chút vô thố.
3 Sau khi bị Cố tam thiếu giày vò một trận, cô không thể nào ngủ tiếp được. Cho nên cô xuống giường, đi vào phòng tắm, rửa sạch hết những nơi mà anh ta từng đụng chạm, thay đổi một bộ quần áo khác, rồi đi ra khỏi phòng tắmĐại viện của Cố gia không quá lớn, nhưng nhiều người sống chung một nhà cũng không chật lắm, đồ trang trí trong nhà cũng thuộc loại xa hoa bậc nhất.
4 Nhớ ngày đó ở Cố gia, Kiều Tịch Hoàn là một người nhát gan, sợ phiền phức, không thích nói chuyện, không thích chỗ đông người, trong nhà hễ có bữa tiệc liên hoan nào, đều do nhị thiếu phu nhân cô đứng ra sắp xếp, Kiều Tịch Hoàn căn bản chỉ để trang trí, không đảm đương nổi vị trí dâu trưởng của Cố gia.
5 “Tỉnh rồi?”Ban đêm yên tĩnh, Cố Tử Thần gằn từng tiếng, hung hăng hỏi. Kiều Tịch Hoàn nhìn Cố Tử Thần, cả người chẳng hiểu ra sao:“Tại sao anh lại ở trong phòng tôi?”“Vậy phải hỏi bản thân cô rồi”.
6 Kiều Tịch Hoàn bi Cố Tử Thần đuổi ra ngoài. Cố Tử Thần, người đàn ông này nhất định bị bệnh tâm thần, anh ta trở mặt còn nhanh hơn lật sáchCô còn chưa kịp rửa mặt, chải đầu, đã bị anh ta đuổi ra khỏi phòng.
7 Kiều Tịch Hoàn rửa mặt xong, trực tiếp xuống lầu, từ đầu đến cuối hoàn toàn không quan tâm đến khuôn mặt đen thui của Cố đại thiếu. Thời điểm cô đến phòng khách, Tề Tuệ Phân không ngừng phân phó người trong nhà chuẩn bị bữa tiệc tối nay, khí thế của đại phu nhân nhà giàu, đều được bà bày ra 10 phần, toàn bộ đại sảnh đều ngay ngắn trật tự.
8 Kiều Tịch Hoàn ngồi ở trước gương trang điểmKhông phải cô không nhìn thấy ánh mắt của Ngôn Hân Đồng, chỉ là cô không muốn quan tâm. Dáng vẻ xinh đẹp như vậy, còn bị người khác ức hiếp, Kiều Tịch Hoàn cô là heo à?!Cô mím môi, nhìn một người có vẻ giống như chuyên viên trang điểm đang tiêu sái đến gần.
9 Ngôn Hân Đồng vẫn luôn ở đại sảnh chào đón khách khứa, mệt mỏi một buổi tối, lợi dụng thời gian rảnh rỗi, cô ta trốn ra vườn hoa phía sau để thoáng khí.
10 Bóng đêm mùa xuân thật sự rất đẹp. Gió đêm nhẹ nhàng thổi. Vườn hoa sau của Cố gia rất yên tĩnh tĩnh đến mức có thể nghe thấy thanh âm gió phất qua mặt.
11 Nhạc đệm nho nhỏ vừa qua, Tề Tuệ Phân đã rời khỏi, bình tĩnh tự nhiên tiếp đón các khách mời khác. Kiều Tịch Hoàn mím môi cũng chuẩn bị rời đi, thì Ngôn Hân Đồng đã gọi cô lại:“Đợi chút”Kiều Tịch Hoàn ngước mắt nhìn cô ta.
12 Đêm đã rất sâu rồi. Kiều Tịch Hoàn thật sự không muốn đánh thức mọi người trong nhà dậy. Thế nhưng…Cô thật sự không chịu nổi tật xấu của Cố Tử Thần, rõ rang anh ta biết phòng cô không có toilet lại đi khóa cửa phòng lại, tính tình của cô bỗng ương bướng lên“Cộc, cộc”Cô mạnh mẽ gõ cửa phòngCô cũng không tin, Cố Tử Thần có thể ngủ được khi ồn ào như vậyCô cắn môi, hung hăng gõ ít nhất cũng 5 phút, Cố Tử Thần đầu tóc rối bời ngồi ở trên xe lăn, sắc mặt kém đến mức muốn đòi mạng người khác, trong ánh mắt cơ hồ toát ra lửa giận, dáng vẻ như muốn thiêu chết cô.
13 “Tôi không cần” Cố Tử Thần gầm lên: “Kiều Tịch Hoàn, cô muốn tôi nói bao nhiêu lần?”Kiều Tịch Hoàn cảm thấy năng lực của cô quả thực rất lớn, có thể chọc giận Cố đại thiếu thành như vậy!Nhưng mà, làm sao bây giờ?.
14 Hôm sauKiều Tịch Hoàn mắt còn ngái ngủ, mờ mịt tiêu sái đi ra khỏi phòng. Cố Tử Thần, người đàn ông này thật phiền phức, buổi sáng mỗi khi rời giường đều phải phát hỏa một trận, nếu như sống chung với người này cả đời, không chọc bản thân tức chết mới là lạ.
15 Sáng sớm, ở cổng lớn đại viện Cố gia. Ngôn Hân Đồng ôm mặt, hốc mắt hồng hồng nhìn Tề Tuệ Phân, nét mặt vô cùng ủy khuất:“Me…”“Đừng gọi mẹ” Tề Tuệ Phân lạnh lùng nói:“Tối qua mẹ còn hoài nghi, có phải đã nghi oan cho con hay không?.
16 Thời điểm Kiều Tịch Hoàn và Tề Tuệ Phân trở về biệt thự Cố gia đã là 2 giờ chiềuTề Tuệ Phân về phòng trước thay quần áo, nói là đợi lát nữa xuống lầu ăn cơm.
17 Tiểu Linh vừa nghe, cả người bỗng chốc nóng nảy, vội vàng cầu xin tha thứ:“Phu nhân, đừng mà phu nhân… bà đừng đuổi việc tôi, trong nhà tôi còn có bà nội 80 tuổi, cha mẹ bị bại liệt, em trai, em gái phải đi học, tôi không thể mất đi công việc này được…”“Xã hội này còn có nhiều người có hoàn cảnh bi thảm hơn cô, nhà của tôi không phải là hội từ thiện, cô lập tức cút đi cho tôi.
18 Cổ Nguyên cảm thấy mình thật sự rất xui xẻo. Từ nhỏ đến lớn, anh liên tục sống trong dòng dõi thư hương thế gia, ông nội là là người nổi tiếng trong thế giới đồ cổ, tuy rằng cha chưa kế thừa y bát của ông nội, nhưng cũng là giáo sư đại đại học Phục Sáng.
19 “Kết quả?”Kiều Tịch Hoàn và Cố Tử Thần trở về phòng, anh mới quay đầu hỏi. “Kết quả gì?. ”“Hôm nay cô đi ra ngoài làm gì?” Nét mặt của Cố Tử Thần vô cùng không kiên nhẫn.
20 Thanh âm kiên định và trong trẻo của Kiều Tịch Hoàn vẫn còn quanh quẩn trong phòng khách. Tất cả một người đều sửng sờ nhìn, nhìn Kiều Tịch Hoàn đã hoàn toàn thay đổi thành một người khác.
Thể loại: Ngôn Tình, Võng Du, Xuyên Không
Số chương: 50