1 Đó là một nhà hàng vườn hoa theo phong cách châu Âu rất rộng lớn. Trong sân, còn có một hồ cá, một sân chơi đá banh, có xích đu và ghế nằm, khu sàn nhà dùng cơm ở bên ngoài được làm bằng gỗ.
2 Doãn Quang Huy hơi nghiêng đầu, trầm ngâm một lát. Từ lúc Lăng Lỵ nói chuyện cho tới bây giờ, cô nói chuyện rành mạch rõ ràng, không có vẻ gì cực đoan nóng nảy, cho nên có thể loại bỏ sự nghi ngờ về bệnh tâm thần.
3 Lăng Lỵ đứng ở trước cửa nhà người ta ngẩn người một hồi lâu. Sau khi rời khỏi nhà hàng vườn hoa, cô bấm điện thoại nhưng không có ai trả lời, kề điện thoại bên tai, bỏ xuống, rồi vội vàng bỏ điện thoại vào trong túi.
4 Nhìn vẻ mặt và giọng điệu của cô, Doãn Quang Huy hiểu được, có lẽ là cô muốn từ bỏ ý định thoát ly gia đình ở trong đầu. Nhưng anh lại không thấy vui tí nào vì sự tiến triển này.
5 Tất cả đều rất đơn giản, cũng rất thuận lợi. Đơn giản thuận lợi đến mức làm Lăng Lỵ hoài nghi, trên thế giới này có phải chỉ có hai người yêu nhau rồi kết hôn mới trải qua những kinh nghiệm nặng nề khó khăn; hai người không yêu nhau mà kết hôn thì chỉ là cộng sự làm ăn, đơn giản giống như con dấu đóng trên sách vở bài tập của học sinh tiểu học?“Tôi không thể tin được, cha mẹ anh chỉ là đơn giản đồng ý vậy thôi sao?”Lăng Lỵ nhìn thẻ căn cước đã được thay đổi, sổ ghi chép hộ khẩu và giấy đăng ký kết hôn, cùng Doãn Quang Huy rời khỏi văn phòng đăng ký kết hôn, không thể tin nổi.
6 Cài nút áo sơ sơ mi, thắt cà vạt; kéo tay áo xuống, khoát áo vest vào; cởi giày thường ở trên chân ra, thay vào đôi giày da đen sáng loáng, Doãn Quang Huy đi vào phòng làm việc của anh, toàn thân trên người từ đầu tới chân tràn đầy khí khái của thành phần tri thức.
7 Lăng Lỵ là bà xã của anh, không phải là cô giáo trung học gì đó. Tối hôm đó, sau khi Doãn Quang Huy theo Lăng Lỵ về nhà thu dọn hành lý, anh dẫn cô về chỗ ở của mình ở khu dân cư cao cấp, tầng thứ mười bảy.
8 Ở trong phòng bếp chuẩn bị nấu cơm, Lăng Lỵ tiện tay vuốt mặt, lại nghĩ tới —— nàng chỉ là tự tiện xông vào cuộc sống của Doãn Quang Huy, cũng nên giữ một chút khoảng cách với anh.
9 Giống như ngày thường đi làm, Doãn Quang Huy mặc âu phục, giày da bóng loáng, ngồi trong phòng làm việc của anh. Một tay chống trán nhìn tài liệu, một tay xoay bút, vô cùng buồn chán nghe chị Hà báo cáo công việc phải làm.
10 "Uống chút trà nóng có được không?" Sau khi xác nhận cô đã cầm lấy túi nóng, Doãn Quang Huy buông tay cô ra, lấy bình thủy từ trong xe ra, mở nắp bình, rót cho Lăng Lỵ một ly.
11 Bất quá trong bữa ăn, chỉ có chai rượu đỏ, Doãn Quang Huy lại uống say. "Kỳ lạ, em học uống rượu ở đâu, làm sao có thể uống như vậy?” Doãn Quang Huy loạng choạng đi vào trong phòng, miệng lẩm bẩm không ngừng.
12 Trong phòng tắm lại truyền ra tiếng nước chảy, nghe rất bình thường. Tạm thời cô không nên lo lắng cho Doãn Quang Huy. Mà trong tay của cô đang cầm con búp bê Nga mà Doãn Quang Huy tặng cho cô.
13 "A. . . . . . " Sáng sớm hôm sau, Doãn Quang Huy đang đứng trước gương ở trong phòng tắm, hét lên một tiếng kinh thiên động địa!Anh biết đường đường là một người đàn ông mà hét chói tai như vậy là không nên.
14 "Lăng Lỵ? Hôm nay em làm việc ở đầu? Mấy giờ tan việc? Tan việc thì tôi tới đón em có được không?" Tâm trạng Doãn Quang Huy xao động, bị cô mê hoặc thần hồn điên đảo, lại bắt đầu muốn làm đủ thứ chuyện cho cô, tận tình dâng hiến.
15 ‘Thiên sứ’ Lăng Lỵ cùng ‘ác ma’ Lăng Lỵ đang dằn co. Mấy hôm nay cô phiền não hết sức, không biết có nên nói cho Doãn Quang Huy biết chuyện cô bắt gặp Lý Chấn ở cầu thang hay không?Nếu nói với Doãn Quang Huy thì hình như cô sẽ bị tình nghi muốn phá hoại tình cảm của anh và Lý Chấn.
16 "Trời đất ơi! Tao muốn giúp mày hả giận mà mày muốn dạy dỗ lại tao? Tại sao vậy? Ngủ qua rồi nên là người của người ta, phải không?!” Cha Lăng càng nói càng giận dữ, lại giơ tay muốn đánh Lăng Lỵ.
17 Lăng Lỵ đi rồi. Cô dọn ra khỏi nhà của Doãn Quang Huy, quay trở về nhà cũ nơi cha con cô đã từng sống nương tựa lẫn nhau. Cha đã trải qua hai lần phẫu thuật não bộ.
18 "Cô Lăng, tôi hi vọng lúc cô rãnh rỗi thì nên đọc bài phỏng vấn của Tổng giám đốc. ” Lúc chị Hà nói câu này, xem ra vẻ mặt của Lăng Lỵ có vẻ khó xử, mà chị Hà thì vẫn nhạy bén như cũ, có thể dễ dàng cân nhắc nhưng suy nghĩ trong lòng của cô.
19 Doãn Quang Huy chưa từng nghĩ tới, có một ngày anh sẽ ghét mùa hè. Mùa đông lạnh lẽo kéo dài cũng kết thúc. Mùa xuân mưa dầm liên tục cũng bắt đầu. Tình trạng của cha vợ ở viện điều dưỡng càng ngày càng khá hơn, tự mình xuống giường, chống gậy cũng có thể đi được vài bước, cũng có thể mở miệng nói vài câu đơn giản.
20 Ngày ấy, Lăng Lỵ chụp quảng cáo ột trò chơi trên mạng. Trên mặt cô trang điểm rất đậm so với ngày thường. Lông mi giả, tròng mắt màu xanh, son môi thật đỏ, trên đầu còn đội một bộ tóc giả kiểu Bob màu trắng.