1 "Tại đó! Mau đuổi theo!"Giữa ánh trăng mông lung, mấy tên thị vệ trên cánh tay áo màu xanh thêu lên chữ "Thừa" phi thân truy đuổi một gã Hắc y nhân. Hắc y nhân linh hoạt nhảy lên mái hiên cao chót vót, nhưng mấy tên thị vệ đó vẫn đuổi theo không bỏ.
2 ''Ngươi đã tỉnh''Tĩnh Du mê man vặn vẹo đôi lông mày, chớp chớp mắt vài cái. Bỗng nghe thấy tiếng nói non nớt phát ra sau đó, nàng lập tức liền tỉnh hẳn, nhanh chóng ngồi bật dậy.
3 Ánh mặt trời chói chang. Ở trong tòa nhà màu đỏ từ sáng sớm đến giờ, trong những ngày thời tiết mùa hè nóng nực như thế này, Tĩnh Vũ cũng chịu không nổi những lục phủ ngũ tạng phát ra mùi vị lạ khác thường kia.
4 Vớ vẩn! Đến thời khắc này Tĩnh Du vẫn không thể nào tin được, nàng phải ngồi đây đợi tân lang vén khăn hỷ lên, nàng mới có thể thấy diện mạo của phu quân nàng!Nàng biết là người nhà lo lắng nàng đào hôn lần nữa, cho nên khi vừa mới về nhà, thời gian thở nàng còn chưa có đã bắt nàng đội mũ phượng, mặc áo choàng, đưa lên kiệu hoa.
5 Trong lúc đang mơ màng ngủ, Tĩnh Vũ bị một bàn tay nhỏ bé sờ loạn khiến hắn tỉnh giấc. Đầu tiên, đôi lông mày của hắn nhíu lại, tiếp theo là mở mắt ra, nhìn thấy Tĩnh Du quần áo không chỉnh tề, nửa tỉnh nửa mê muốn giang tay quờ quạng tìm chăn, nhưng lại là ở trong bộ ngực trần trụi của hắn sờ tới sờ lui.
6 Nữ nhân muốn quản lý gia đình chắc không phải là chuyện xấu chứ? Tĩnh Vũ nghĩ. ''Ngươi nói phu nhân thỉnh giáo ngươi về việc quản lý người và chuyện của Nam Hy viện, muốn cùng chúng ta lui tới các cửa hàng, thậm chí cả tình trạng vận chuyển buôn bán của các cửa hàng nhà mình?''Trong thư phòng, Tĩnh Vũ nhìn Đỗ Phong, vẻ mặt rất buồn cười, thú vị.
7 Tĩnh Du phát hiện hình như nàng đã quá coi thường phu quân mình rồi. Nguyên bản, nàng chỉ biết y thuật của hắn xuất chúng, cũng biết hắn có đầu óc buôn bán, có tâm tư kín đáo, quyết đoán siêu phàm.
8 Hôm sau. Thật khó hiểu nhưng Tĩnh Vũ luôn luôn dùng điểm tâm sáng trước khi đi làm, giờ sao lại không thấy. Tĩnh Du ngồi đối diện cái bàn trống không, cảm thấy kỳ quái, chẳng lẽ hắn còn đang ngủ?Nhưng mà hắn đều dậy sớm hơn nàng.
9 Dưới ánh trăng, Tĩnh Vũ dùng tốc độ nhanh nhất kéo thê tử vào phòng, cửa cũng đóng mở một cánh, ngay cả đèn cũng không thèm đốt. Hắn ôm lấy nàng, bước nhanh vài bước đem nàng đặt xuống giường, hôn mạnh môi nàng, nàng kêu một tiếng hôn trả hắn.
10 Ngày hôm sau, có thể là ngày hôm sau nữa?Ở dưới hầm không nhìn thấy ánh mặt trời, hai người ôm nhau ngủ, cho đến khi nghe thấy tiếng mở cửa hầm mới tỉnh lại.
11 Ngày hôm nay, đôi câu đối đỏ được dán ở hai bên cửa lớn của Nam Hy viện. Hoa đăng viết chữ ''Xuân - Thuận'' treo khắp nơi, mọi thứ được chiếu sáng như ban ngày.
Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 100