1 “Chiếc thuyền hải tặc vượt trùng khơi, ư ư ư ư…. Tiểu thư hồng phấn, ôi ôi…. ”Trong phòng tắm, Nguyễn Miên Miên ngồi trong chiếc bồn tắm lớn với những bọt xà bông thơm hương hoa cỏ ngây ngất.
2 Chu Choa… Hoá ra là con đực, may mà cái chỗ này của nó không phải hình tròn nếu không thật là kỳ quái. Còn mèo cũng nhìn chằm chằm vào Miên Miên. Theo ánh mắt của nàng, cúi đầu nhìn xuống dưới.
3 Đêm khuya thanh tĩnh chính là khoảng thời gian tốt nhất để làm chuyện xấu…Miên Miên ôm nó, nhanh chóng tiến vào mộng đẹp, tuy rằng mùa này không phải mùa đông, nhưng cảm giác nó nằm úp trên người nàng thật là ấm áp.
4 Đây là đâu? Có ai không? Hình như có người nào đó đang chạm vào đầu của ta. Lần thứ hai tỉnh lại, Miên Miên thấy rất quái dị, nàng không cách nào mở được mắt mình ra, chỉ cảm thấy có một làn nước ấm bao quanh thân thể, còn đầu nàng thì như bị một lực rất mạnh liên tục dội vào.
5 Miên Miên thầm nghĩ, đem con gái hoán đổi thành con trai, lý do đầu tiên chỉ có thể là vì địa vị. Ngẫm lại cũng thấy mình vẫn còn may mắn, bị biến thành trẻ con cũng tốt, cứ như trong các cuốn tiểu thuyết xuyên qua, thì nữ chính sau khi tỉnh lại sẽ xinh đẹp vô cùng, nhưng không bị người ta nhìn thấy thân thể, thì cũng là bị nam nhân ăn thịt.
6 Tiêu Nguyệt thái tử đi đến bên cạnh hoàng đế, đỡ lấy Miên Miên từ tay hoàng đế, một tay nắm chặt lấy mông của nàng nhấc bổng lên, làm áo của nàng bị lệch lung tung.
7 “Muôn tâu bệ hạ, tên của đứa bé trai đã được phu quân đặt trước khi xuất chinh, tên gọi là Hạ Lan Dung Triệt…” Liễu Mặc Như thong dong trả lời. “Vậy sao?” Hoàng đế nhíu mày, rồi hỏi tiếp, “ Hạ Lan tướng quân thực sự thần cơ diệu toán, trước khi xuất chinh mà đã đoán được là mình sẽ có con trai sao?”.
8 Động tác của nàng lúc này chỉ như đang đói mờ mắt nên ra sức mút ngón tay Tiêu Nguyệt. Tiêu Nguyệt cảm nhận được ngón tay bị nàng mút càng lúc càng sâu, trong miệng của nàng toàn nước bọt là nước bọt vây quanh ngón tay hắn ấm nóng vô cùng, Tiêu Nguyệt hoàn toàn tê dại.
9 Nhìn cái gì vậy nhỉ? Ánh mắt tinh ranh như con khỉ, nàng chỉ là một đứa bé bộ phần nào trên người cũng nhỏ xíu thì lấy chồng với làm thái tử phi thế nào được, chả lẽ hắn lại thật lòng muốn thành thân với nàng sao, nếu thật thì nàng xin thề sẽ cười nhạo hắn cả đời.
10 Trải qua nhiều ngày nằm im lắng tai nghe ngóng bốn phương tám hướng, quan trọng nhất đó là mẹ xinh đẹp của nàng không ngừng than thở, Miên Miên rốt cuộc cũng biết được chút sự kiện.
11 Làm em bé cũng thật tốt, tuy rằng mỗi ngày trôi qua chỉ biết ăn uống rồi ngủ nên không tránh khỏi phiền muộn, nhưng lấy tính cách của nàng ra mà nói, cuộc sống an nhàn thế này cũng tốt.
12 Trải qua bốn tháng tàn phá sinh hoạt, Miên Miên rốt cuộc thoát khỏi cảnh bú sữa, nên tinh thần cũng thoải mái hơn rất nhiều. Nhớ cái bữa Vương ma ma đút nước cơm cho nàng, nàng đã vui mừng quá độ tới nỗi kích động khóc thật to, lăn một vòng từ trên giường xuống dưới đất, nước mắt nối liền nước mũi thành một vòng.
13 Bình minh một ngày tháng tư. Ánh dương quang ấm áp chiếu xuyên thẳng vào tận nhà trong, cơn gió xuân hớn hở thổi vào cửa sổ, ấm áp lại vô cùng thoải mái.
14 Trong đại sảnh, tất cả mọi người đã ngồi kín chung quanh. Những người này hầu hết là thân thích của Hạ Lan gia, cũng có một số đại thần triều đình quan hệ thân thiết với Hạ Lan Bạch Thần.
15 Nhất thời, trong đại sảnh không khí trở nên ồn ào huyên náo, rồi nhanh chóng yên lặng như tờ. Nguyễn Miên Miên thấy cha ngồi im bất động mày kiếm nhíu lại một chút, trong con người đen kịt thoáng hiện sát ý.
16 Ai mà ngờ Miên Miên lại tự nhiên hất bỏ tất cả mọi đồ vật dùng để đoán tương lai mà lịch bịch đi tới trước mặt hoàng đế, bình thản kêu hai tiếng: “Phụ hoàng.
17 Miên Miên lắc lắc thân thể béo tròn đầy thịt của nàng, leo từ trên người hoàng đế xuống, đến trước mặt Tiêu Nguyệt, ngẩng đầu nhìn hắn chờ đợi. Lần thứ hai nàng cất tiếng khẩn cầu: “Có ….
18 Nàng có chết cũng không thể nào ngờ nổi, con mèo thoạt nhìn ngoan hiền lại có thể ra tay độc ác như vậy. “oa…. . oa…” Miên Miên cất tiếng khóc nghe hết sức thương tâm, không chỉ bởi vì nàng sợ, làn da mềm mại của nàng sẽ lưu lại dấu vết, gương mặt nàng, biết mình đã làm sai nên thân thể khẽ run rẩy.
19 Sinh nhật tròn một tuổi, Miên Miên và Dung Triệt cùng chọn đồ vật đoán tương lai, bầu không khí quỷ dị cuối cùng cũng kết thúc. Tâm tình của hoàng đế rất tốt, đi tới cái bàn bày các đồ vật, nhẹ nhàng bế một đứa trẻ lên, sau đó quay lại cất lời tán thưởng Hạ Lan Bạch Thần.
20 Xe ngựa càng đi càng xa, Miên Miên khóc không ngừng, theo cảnh sắc bên ngoài màn xe ngoái lại nhìn người nhà nói Say-goodbye. **Cung nữ thái giám chịu trách nhiệm bế nàng đi đều cảm thấy đứa nhỏ này thật sự hiểu biết, hoàng cung là nơi nào? hoàng cung là nơi cực kỳ vô tình vô nghĩa.