1 - Mau đứng lại,chúng mày bắt nó lại cho tao_một tên cao to cùng một toán vệ sĩ đang đuổi theomột cô gái và một chàng trai đang hối hả chạy đằng trước- Đình Đình, muộimau chạy đi đi để huynh đánh lạc hướng chúng_nam nhân bên cạnh gợi ý- Không được, Dũngca, như vậy huynh sẽ chết mất.
2 Lướt nhẹtrên những phím đàn dương cầm, cô du dương hát, anh ngoái đầu lại nhìn. Dáng vẻcô thật yên bình và thanh khiết, giọng cô nhẹ nhàng như xoa dịu nỗi lòng anh,anh khẽ cười, Thiên Tinh cũng hát rất hay nhưng lại không biết đánh đàn piano.
3 Cô giận không thèm ngó anh nữa, chở cô tới nhà hàng cô yêuthích, anh lái xe đi cất. Còn cô thì hậm hực vào trong, lát sau anh quay lạimang theo hộp y tế.
4 Cuộc họp ban quản trị bầu lại Chủ Tịch lại sôi nổi diễn ratrên khắp công ty Nguyên Thiên. Những đơn vị, cá thể có chức vụ thấp kém nhấtcũng được tham gia.
5 “Rèeee” Dũng ca is calling[ Dũng ca, muội nghe ]_cô bắt máy[ Bây giờ muội chuẩn bị đi, 5 phút nữa huynh tới đón muội. Có nhiệm vụ gấp ]_đầu dây bên kia nói[ Ok ] Cúp điện thoại, cô mở vali ở gầm giường ra, lôi lên một bộ đồđen và 2 khẩu súng.
6 Tại Biệt thự Lạc giaLạc Chính Y, cha cô đang nghiêm nghị ngồi trên ghế sofa, cầmtờ báo trên tay ông run run. Trên gương mặt ông dần dần chuyển sắc, vẻ mặtkhông hề tốt chút nào.
7 Được rồi, đáng lẽ là từ sáng nay cô định tha cho anh rồi cơnhưng không biết tại sao khi nhìn thấy bản mặt anh cô lại không kìm được mà đổra muôn lời chế giễu.
8 Hôm sau về đến nhà đã là 8h sáng, do không còn thời gian nênsau khi đưa cô về, như lần trước, anh cũng chạy gấp vào công ty. Đường đường làmột chủ tịch, vậy mà lúc nghỉ việc cũng không thèm nói với cấp dưới hoặc ít ralà nói với thư ký một tiếng.
9 Tối hôm đó, sau khi ăn cơm xong, cô nằm dài trên ghế sofaxem tivi còn anh thì ngồi vắt chân lên bàn đọc báo. Lượt lượt hết mà chả có thứgì coi, cô bật ngay kênh Tin24h xem tin tức vậy, bật volume to hết cỡ cô duỗithẳng chân nghe:{ Sau đây là tin mới nhất của đài truyền hình truyền thanhchúng tôi, vào chiều ngày hôm nay ngày x tháng y năm z, ông trùm của Mafia, LạcChính Y trong khi thực hiện nhiệm vụ bị thương.
10 Thấy anh nhìn mình như người dưng qua đường làm cô nhận ra một điều, cô cảm thấy đau, không phải đau vì vết thương ở trên người mà là đau trong tim. Nơi đang đập vì anh, hóa ra là thế ư? Thấy cô khắp người máu me chẳng những anh không hỏi han hay thế nào đó mà chỉ đứng như một pho tượng, không hơn không kém.
11 Sáng hôm sau cô thức dậy đã là 10 giờ trưa, lê cái thân mệt nhoài bước xuống giường, cô kiếm dép trong nhà đi vào rồi ra đứng ngoài cửa sổ. Qua sự việc hôm qua, cô cũng đã hiểu được vị trí mình trong lòng anh đến đâu.
12 Chương 12: Sau hôm cô biết toàn bộ sự thật do chính cha mình nói ra, cô dần dần tránh né anh nhiều hơn, hễ cứ nhìn vào đôi mắt sâu hoắm của anh, cô lại nghĩ tới cảnh chị cô chết thay cho cô.
13 Mới sáng sớm hôm nay anh đã ra khỏi nhà, từ lúc anh thức dậycho tới lúc anh qua phòng cô xem cô như thế nào rồi lái xe rời đi. Tất cả, cô đềubiết hết, chỉ là cô vẫn giả vờ ngủ và im lặng không nói gì mà thôi.
14 (Chương này là cảm nhận riêng của Lạc Đình tỷ tỷ, tuyệt đốisẽ không có đối thoại của bất kỳ ai đâu nhé)Sau khi xác định được tình cảm thật sự của mình, anh lạicàng tỏ ra thân thiết với cô hơn, nhiều lần đề nghị cô tới công ty anh làm rồichuyển sang phòng anh làm thư ký riêng cho anh.
15 Sáng hôm sau, cô tỉnh dậy, toàn thân nóng ran, trên trán đổ rất nhiều mồ hôi. Mệt mỏi cô ngồi dậy, đã thấy anh nhìn mình bằng ánh mắt tóe lửa. Anh đưa tay định lau mồ hôi giúp cô nhưng cô theo bản năng sợ sệt lùi lại phía sau, cô sợ anh ư? Sợ anh vì điều gì? Chính cô cũng không lý giải được, chỉ cảm thấy những lúc anh chăm sóc cô thì cảm nhận như anh đang chế giễu mình.
16 Sáng sớm hôm nay dậy cô đã được ai đó chuẩn bị sẵn bữa ăn sáng, cùng ai đó nói chuyện, cùng ai đó tình cảm, và bây giờ, cùng ai đó đang xem phim. Anh khoan dung ngồi trên ghế sofa lật sấp tài liệu, rồi làm tùm lum việc bởi vì hôm qua vì chăm sóc cô nên anh đã không đến công ty.
17 Đêm nay quả là một đêm thật ngắn, thời gian thấm thoát cứ thế trôi đi. Kim đồng hồ cứ đi từ số 11, rồi đến số 12, qua số 1, 2 và bây giờ là 3h sáng. Anh hoàn toàn thức trắng không chợp mắt được phút nào.
18 Bây giờ nếu có ai hỏi cô, cảm giác trong cô bây giờ là như thế nào? Cô chắc sẽ không diễn tả được, đau đớn, bị phụ bạc, trái tim bị rạn nứt, thân thể bị nhuốm máu, tất cả, nó không toát lên được cảm xúc cô lúc này.
19 Đêm nay là đêm Giáng Sinh, thời tiết se lạnh, trời bắt đầu cũng đổ tuyết xuống, ngoài đường thì vang lên từng dòng nhạc Jingle Bell. Anh đứng ở trong nhà nhìn khung cảnh vui nhộn qua lăng kính cửa sổ, nếu như không có ngày hôm ấy, chắc chắn là bây giờ, anh và cô sẽ cùng nhau đi chơi ở trên đường, mọi chuyện sẽ tốt hơn nếu như anh không bỏ cô.
20 Hai năm rồi cô sống trong chờ đợi, tồn tại trong sự nhớ thương mà hơi thở đang quyết liệt đập vì ai đó. Đã mấy lần cô nghĩ về anh? Tình cảm anh? Con người anh? Dường như nó đã là một thói quen, không sửa được, phải, một thói quen xấu nhưng không có thói quen đó, cô không thể sống nữa.