1 Không khí quen thuộc dày đặc mùi máu tanh bao phủ lấy nàng, nàng nháy mắt, cố gắng tỉnh lại từ trong bóng đen. Mờ mịt nhìn thế giới bị máu nhộm thành màu đỏ này, nơi này là âm phủ sao?Cảm giác đè nặng trên người, thúc ép nàng lấy lại tinh thần từ trong thế giới màu máu này.
2 Sau khi đến đây sống, nàng mới bắt đầu từ từ tìm hiểu tính cách của Nam Cung Quân. Nổi bật nhất là tính thèm ngủ. Nam Cung Quân nói lời giữ lời, nói sẽ dạy nàng võ công, ngày hôm sau liền sắp xếp nàng đến sân sau học võ.
3 Sau chuyện đó, Nam Cung Trụy Nguyệt cũng không biết. Giang hồ dường như cách nàng rất gần, lại giống như cách nàng rất xa. Trừ việc mỗi ngày tập luyện trao dồi thể chất mình, nàng bắt đầu luyện tập nội công, dựa theo tâm pháp Nam Cung Quân truyền thụ.
4 Nam Cung Quân đã trở lại, hắn một thân áo trắng, lẳng lặng đứng trước giường Nam Cung Nguyệt. Nếu là một người nhát gan, chỉ sợ đã bị dọa thất hồn lạc phách, im hơi lặng tiếng như vậy, tùy tiện xuất hiện một bóng trắng, không phải quỷ thì là cái gì.
5 Nam Cung Trụy Nguyệt cũng nói không được một quan hệ hiện giờ của nàng cùng Nam Cung Quân có tính là tốt hay không, từ sau khi Nam Cung Quân bị bệnh, bọn họ dường như trở nên thân thiết hơn nhiều, lại giống như chẳng có gì thay đổi.
6 Thì ra tất cà đều là một mình nàng vọng tưởng, thì ra cố gắng thế nào cũng không thể đuổi kịp hắn, thì ra yêu một người không nên yêu thống khổ như thế sao.
7 Nam Cung Trụy Nguyệt đã luyện đến tầng 4 của ly tâm bí quyết. Nàng cảm thấy hình như mình đã thay đổi, lại giống như vẫn là chính mình. Chỉ là nàng đã học xong, làm thế nào để chôn tình cảm của mình ở nơi sâu nhất.
8 Nam Cung Trụy Nguyệt không hề biết, giang hồ đang lặng lẽ truyền ra 1 lời đồn quỷ dị. Đại hội luận võ chính thức khai mạc vào ngày hôm sau, Nam Cung Trụy Nguyệt có chút nhàm chán, căn phòng của Nam Cung Quân và nàng ở trong cùng một khuôn viên, ở giữa bị ngăn cách bởi 1 vườn hoa tinh xảo.
9 Ngày hôm sau bắt đầu đại hội luận võ. Tiêu Hồn Điện đứng đầu võ lâm, Nam Cung Quân ngồi ở vị trí minh chủ trên đài, Nam Cung Trụy Nguyệt cùng 2 đại hộ pháp thì ngồi ở bên cạnh.
10 Trận đấu thậm chí có chút giằng co, Nam Cung Trụy Nguyệt không có cách nào giải quyết nhanh chóng đối phương, nhưng nàng cũng sẽ không dễ dàng bị đối phương giải quyết.
11 Không biết mưa rơi bao lâu, Nam Cung Trụy Nguyệt giống như núp trong mưa, khóc hết nước mắt, mãi đến khi cuối cùng khóc không được, mãi đến khi ý thức bắt đầu mơ hồ, mãi đến khi nàng trực tiếp ngã xuống trong mưa.
12 Khi Nam Cung Trụy Nguyệt tỉnh lại, phát hiện mình lại ngủ trong khách điếm nho nhỏ kia, tất cả trước mắt làm nàng cảm thấy mê muội. Chẳng lẽ tất cả chỉ là mộng? Những người kia, những đoạn đối thoại kia, thậm chí cơn mưa kia đều chỉ là một giấc mộng của mình?Nàng nằm trên giường vẫn không nhúc nhích, nhìn màn đêm u tối ngoài cửa sổ, nghĩ đến giấc mộng xuân kia.
13 Nam Cung Trụy Nguyệt hiểu được cái gì gọi là vui quá hóa buồn. Dọc theo đường đi Nam Cung Quân đối với nàng hoàn toàn chính là yêu thương trăm bề , thậm chí đến ăn cơm cũng muốn tự mình đút cho nàng, loại hạnh phúc ngọt ngào đến tận xương này, quả thật khiến cho Nam Cung Trụy Nguyệt trầm luân không cách nào tự kiềm chế.
14 Nam Cung Trụy Nguyệt ở trong ngực Nam Cung Quân oán giận, nhìn chòng chọc hắn, nàng cảm thấy, mình giống như bị lừa gạt, nàng vẫn cảm thấy người đàn ông sắp tu luyện thành tiên giống như Nam Cung Quân, chắc sẽ không ham thích chuyện phòng the như vậy, chỉ là, mấy ngày nay, Nam Cung Quân hễ có thời gian liền ôm nàng lăn lộn trên giường.
15 Trong bữa tối, Nam Cung Quân tuyên bố một sự kiện. “ Ta muốn thành thân với Nguyệt nhi, cho các ngươi thời gian là nửa tháng để chuẩn bị. ”Lời này vừa nói ra, làm cho Thiên Khung và Thiên Hải cùng há miệng thật to , Chu Tư Thu cùng một đám thị nữ còn lại đều ngây ngẩn cả người , kể cả Nam Cung Trụy Nguyệt đang chuẩn bị ăn tráng miệng cũng giật nảy mình.
16 Trong lòng Nam Cung Trụy Nguyệt chợt cảm thấy bất an , muốn nhanh lướt qua người Tần Mộ đi ra bên ngoài. Tần Mộ đột nhiên đưa tay ra ngăn nàng lại , Nam Cung Trụy Nguyệt cảm thấy vô cùng khó chịu liền nâng tay lên đánh bay tay của hắn , hai người thực không kém nhau nhiều lắm , nhưng Tần Mộ có nhiều kinh nghiệm hơn nàng, trong nhất thời không ai chiếm được ưu thế.
17 Máu tươi bắt đầu trở nên ít đi, xa xa, có một bóng người đang đi về phía nàng. Nam Cung Trụy Nguyệt ngây ngốc nhìn, không nhịn được từng giọt từng giọt nước mắt rơi xuống.