61 Nữ tử vẫn như trước cầm ly rượu, bàn tay mềm trắng mịn như ngọc, đặt ở bên môi nhẹ nhàng nhấp một ngụm, ánh mắt tựa như liếc nhìn Miên Miên một cái, rồi liền không để ý tới nàng.
62 Hai người vừa vào, đã ngửi thấy một loại mùi mực nhẹ nhàng. Gian thanh lâu này thật sự đặc biệt, nơi này không có mùi son phấn tầm thường, người đến người đi cả nam lẫn nữ đều không có động tác quá mức thân mật, cả thanh lâu trang hoàng đơn giản, thanh lịch nhưng không làm mất đi khí phái.
63 Miên Miên nhất thời cảm thấy choáng váng, đây chẳng phải vị nữ tử mà nàng đã túm lại kêu người ta là tỷ tỷ ở khách điếm vừa rồi đó sao? hoá ra nàng ta chính là hoa khôi!Hoa khôi bước từng bước xuống bậc thang, thật lay động, nàng cũng không nói gì, chỉ là khoé miệng mỉm cười, đôi mắt hoa đào yêu mị lướt qua mỗi người, ánh mắt xẹt qua chỗ Miên Miên cùng TiềuTrì, dừng lại một lát, khoé miệng mơ hồ lộ ra ý cười trêu tức.
64 Tất cả nam nhân đều nhìn nàng bằng một đôi mắt khác xưa, Miên Miên cũng chìm đắm trong màn biểu diễn, bên cạnh nàng, ánh mắt Tiêu Trì cũng lộ rõ sự tán thưởng.
65 Có âm mưu, tuyệt đối có âm mưu!Tiêu Trì lôi kéoMiên Miên, còn chưa đi được hai bước, đám đông đã bắt đầu xôn xao. “Thế quái nào mà lại bắn trúng gáy một tên còn nhỏ như vậy, thật sự là tiện nghi cho hắn.
66 Trong phòng trên lầu hai, tứ phía dều chạm ngọc, phía đông đặt giường, lấy sa mỏng ngăn cách, mơ hồ có thể nhìn thấy màn che màu xanh thanh lịch trên giường, cách bố trí thật hư ảo.
67 Miên Miên kinh hãi đứng lên, lui về phía sau vài bước. “Ngươi…là nam nhân?”“Bé cưng, ngươi rốt cuộc đã nhìn ra. ” Yêu Nhiêu vẫn ngồi như trước, bưng ly rượu lên, lại uống thêm một ly, khóe miệng mím chặt, ánh mắtchăm chú nhìn Miên Miên, tựa hồ như rất vừa lòng với biểu tình kinh ngạc của nàng.
68 “Ối… Ngươi buông ra, tên hỗn láo này!” Người này thật biến thái, hắn cắn người ta!Trà Long Tĩnh đối với tiếng hét của nàng mà mắt điếc tai ngơ, tiếp tục dùng răng nanh miết qua lại trên cổ nàng.
69 Bàn tay to bao phủ cổ của nàng, sau đó dời xuống, Trà Long Tĩnh không cố ý dùng loại phương thức chậm chạp này khiêu khích nàng, chỉ là hắn muốn xem biểu tình xấu hổ và quật cường giận dữ của nàng.
70 “Không sao, chỉ là vết thương nhỏ, ngươi không có việc gì là tốt rồi. ”Tiêu Trì nói không sao, nhưng thực sự hắn rất để ý vết thương này, nếu không phải mấy chục cao thủ cùng tấn công hắn thì hắn sẽ không bất cẩn như vậy.
71 Miên Miên cũng nhìn Dung Triệt, nhìn thấy sự lo lắng trong mắt hắn, trong lòng có chút hoảng sợ, nàng cùng Tiêu Trì tới đây hắn tức giận sao?“Thời điểm ta ra ngoài còn chưa có ai phát hiện các ngươi xuất cung, nhưng hiện tại các ngươi không mau trở về chỉ e cả hoàng cung sẽ biết chuyện rất nhanh.
72 Miên Miên theo Tiêu Nguyệt lên xe ngựa, quay đầu liếc mắt nhìn Tiêu Trì cùng Dung Triệt, hơi lắc lắc đầu, hiếm thấy được biểu tình nghiêm túc như vậy của nàng.
73 “Làm sao mà có dấu vết này?” Tay hắn không ngừng cọ sát trên dấu vết màu hồng đó, “tại sao nàng lại mặc áo của Tiêu Trì?”“Ta…” Miên Miên căn bản không biết trả lời như thế nào, dù sao cũng không thể nói cho hắn là bị một tên biến thái cắn được.
74 “Tê” một tiếng, tiết khố bị kéo xuống. Tiêu Nguyệt nhìn thấy máu nhiễm đỏ quần, thế mới biết Nguyễn Miên Miên không nói dối, nàng thật sự đến ngày, hơn nữa trải qua một phen giãy dụa vừa rồi, bụng đã sớm bắt đầu đau dữ dội.
75 Thỏa hiệp gật đầu, hắn nói đúng, bộ dạng nàng bây giờ sao có thể để Tiêu Trì cùng Dung Triệt nhìn thấy. Tiêu Nguyệt như trút được gánh nặng thở dài, đi qua, cẩn thận bế nàng xuống xe ngựa.
76 “Miên Nhi…ta hôm nay quả thực rất kích động nhưng nàng cũng nợ ta một lời giải thích. ”Tiêu Nguyệt nói liền một hơi, rồi ngồi chờ nàng trả lời. Nguyễn Miên Miên nghe hắn nói xong, không khỏi sinh ra chút hối hận mơ hồ, đúng là như vậy, chính nàng đã phó mặc mọi người nghĩ gì.
77 Nguyễn Miên Miên thực kinh ngạc, theo lời hắn nói, khoác thêm một chiếc áo lông cáo, sau đó đi đến bên của sổ, Dung Triệt bế nàng ra ngoài. “Huynh muộn như vậy mà muốn cùng ta nói chuyện phiếm sao?” Nguyễn Miên Miên mở to mắt khó hiểu hỏi.
78 Mấy ngày tiếp theo, Nguyễn Miên Miên từ từ khỏi bệnh, mà Tiêu Nguyệt cũng kiên trì mỗi ngày tới thăm nàng, dần dần thái độ của nàng cũng không còn lạnh nhạt như trước nữa.
79 Hạ Lan Bạch Thần cùng hoàng đế thấy bọn họ tiến vào, ngừng nói chuyện, hai người dường như rất có thâm ý khi nhìn thấy nàng. Bởi vậy, sự chuẩn bị vừa rồi của Nguyễn Miên Miên như lặn mất tăm, đi đến trước mặt Hạ Lan Bạch Thần, hắn vẫn là anh khí bức người như thế.
80 “Dung Triệt ca ca có sao không…” Tuyết Hoa ở một bên hết đưa nước lại đến khăn tay. “Không…không sao…” Dung Triệt có chút quẫn bách, che miệng thật chặt, vẫn cúi đầu, tựa hồ không dám nhìn Nguyễn Miên Miên.