41 Vào ngày thứ hai sau sự kiện Tiêu Nguyệt hành hạ con thỏ, hoàng đế đã ra một đạo thánh chỉ. Đạo thánh chỉ này tuy có tiếng là chiếu cáo toàn bộ hậu cung, nhưng mục đích cũng như ý nghĩa của nó thì rõ mồn một là nhằm vào Tiêu Nguyệt.
42 Phi Sắc nhàn tản dạo chơi, đi ra tận mép hồ nước, rồi nhằm ngay một chỗ mát mẻ mà nằm cuộn mình thành một khối tròn vo, cái đuôi quấn quanh người, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
43 “A A A A. . . Cứu. . . ” chỉ nghe thấy một tiếng tõm vang lên, Miên Miên đã rơi xuống hồ nước. Vấn đề mấu chốt ở đây là: Nàng không biết bơi! !Hai con vật bé nhỏ đang mải miết chiến đấu, nhưng vừa nghe thấy một thanh âm lớn như vậy vang lên thì đều đồng loạt yên lặng, rồi cuống quýt chạy ra phía hồ xem xét.
44 Tiêu Nguyệt chạy như điên trên đường, cố gắng tới thật nhanh, từ xa đã chứng kiến cảnh Tiêu Trì bế nàng ra khỏi mặt nước. Trái tim như trùng xuống mất một nhịp, khi thấy Tiêu Trì dùng miệng thổi khí vào trong miệng nàng.
45 Miên Miên lập tức đọc được sự nguy hiểm trong mắt hắn, giống như hắn đang nói: “Con cừu nhỏ, ta biết ngươi đang giả bộ, xem ta trừng phạt ngươi như thế nào!”Tiêu Nguyệt ôm lấy Miên Miên đang giả bộ yếu ớt, để chiếc đầu nhỏ của nàng đặt trên vai mình, lạnh lùng nhìn thoáng qua Tiêu Trì, rồi không quay đầu lại mà đi thẳng.
46 Miên Miên khí kiệt, quay đầu nhìn thấy vẻ mặt đắc ý của Tiêu Nguyệt. Xem như ngươi lợi hại! Nghĩ ra cái chiêu hữu hiệu không tổn hại gì như vậy, Giấc mơ bé nhỏ, tỷ tỷ thật sự là phí công nuôi ngươi!“Cởi quần áo ra mau, ngươi vừa rồi ngấm nước lạnh, dễ bị cảm lạnh.
47 Từ sự kiện ở bể tắm lần trước, Miên Miên đã quyết định một việc lớn lao, nàng muốn học khinh công. Nàng muốn nổi dậy, muốn đấu tranh, không thể để Tiêu Nguyệt hỉ nộ vô thường biến thái áp bức mãi.
48 Ngày tiếp theo, Miên Miên liền bắt đầu công cuộc học khinh công của nàng. Ánh dương chiếu xuống, Miên Miên nghiêm túc luyện tập kiến thức cơ bản, còn Tiêu Trì ngồi hưởng thụ ăn mỹ vị hoa quả, dựa theo tính cách của hắn, đáng lẽ hai bên trái phải hẳn có mỹ nữ làm bạn, thế nhưng chỉ nhìn trẻ con luyện võ mà hắn cư nhiên lại có thể đối với nữ nhân khác không khơi dậy nổi hứng thú.
49 Mùa đông năm Miên Miên mười bốn tuổi, từng trận tuyết lớn bay đầy trờiHoàng đế đã ra một đạo thánh chỉ, làm cho cả hậu cung bàn tán xôn xao. . Điều này có nghĩa là, Tiêu Nguyệt lại có thêm một lão bà.
50 Miên Miên đứng ở nơi nào đó, toàn thân cứng đờ, nàng có lẽ nên đi thì tốt hơn, màn tình cảm ướt át nồng nàn đó quá đẹp, hết sức tốt đẹp, tới nỗi nàng nhịn không nổi muốn phá bỏ.
51 Miên Miên sửng sốt, trong lòng tự cảm thấy có chút bất ổn, lẽ nào Tiêu Nguyệt xin lỗi nàng vì chuyện hắn phải nạp trắc phi? Với tính cách của Tiêu Nguyệt mà có thể làm ra hành động thế này, đúng là kỳ tích~~“Miên nhi…” Tiêu Nguyệt cúi đầu gọi nhỏ tên nàng, trong lòng có cảm giác thắc thỏm không yên, đưa bàn tay nắm chặt lấy tay nàng, trấn an vỗ về, đôi mắt chăm chú quan sát biểu tình của Miên Miên, tựa như sợ nàng tức giận hoặc thương tâm.
52 “Tỷ tỷ… Trang Thuần mới vào cung, có rất nhiều quy củ trong cung còn chưa hiểu rõ, xin tỷ tỷ hãy chỉ giáo nhiều hơn, nếu có điểu gì mạo phạm tỷ tỷ, cũng xin tỷ tỷ tha thứ.
53 Ngày Trang Thuần tiến cung, Tiêu Nguyệt dồn hết tâm sức để tới Mộng Xuân các dùng bữa tối, hành động thực tế đó nói cho mọi người rằng người hắn sủng ái chính là Miên Miên.
54 “Hắc hắc, ta muốn ngươi dẫn ta xuất cung đi chơi, ở hoàng cung buồn bực muốn chết!”Ra khỏi cung? Quả nhiên không phải chuyện gì tốt, điều này trái với quy củ của hậu cung, Miên Miên muốn lôi kéo hắn làm chuyện xấu sao.
55 Miên Miên nhìn hắn chớp mắt, cười cảm kích. Ngày hôm sau, Miên Miên dậy thật sớm, sau đó bắt đầu tiến hành kế hoạch như dự tính, dựa theo lệ thường, tham gia yến hội cung đình trước tiên phải ăn mặc thật long trọng, sau đó cùng Tiêu Nguyệt, Trang Thuần đi đến yến hội diễn cảnh vợ chồng ba người hết sức thân thiết.
56 Miên Miên còn đang cứng ngắc tại chỗ, Tiêu Nguyệt đã buông nàng ra, trên mặt nở nụ cười tươi giống như đứa nhỏ được kẹo, cười hết sức sung sướng. “Đi thôi…… Yến hội đã bắt đầu rồi.
57 “Miên nhi…… Ta chờ nàng ngủ mới đi……” Hắn gắt gao nắm tay nàng, đồng mâu như sao sáng trên bầu trời chăm chú nhìn nàng, cúi đầu hôn lên trán nàng. Miên Miên đang giả vờ suy yếu muốn trốn cũng không xong.
58 Miên Miên kích động liền chạy vọt qua đó. Tự do, ta đến đây. Tiêu Trì đứng ở dưới tàng cây, chờ nàng tới gần thì mới nhận ra nàng đến. Bộ trang phục này, quả nhiên đủ đơn giản“Chúng ta đi thôi……” Miên Miên hưng phấn nháy mắt với hắn.
59 Miên Miên lập tức vỗ bàn, hưng phấn mà thét to,“Tiểu nhị, đem thức ăn cùng rượu ngon nhất lên đây cho ta”Tiêu Trì vẻ mặt đầy hắc tuyến, nhất thời không nói nên lời…Trong lúc chờ đồ ăn, một đám người kéo lên khiến mọi người chú ý.
60 “Cha…” Nàng khóc kinh thiên động địa, quỷ khiếp thần sầu, kêu cha tới tê tâm liệt phế, mọi người ở đây đều nhìn về phía này, bắt đầu bàn luận. “Oa Oa…cha…con biết sai rồi…Về sau nếu cha tiếp tục đi thanh lâu…con sẽ không nói cho nương biết…Cầu xin cha đừng đuổi con đi…Con biết sai rồi…Oa Oa”“Người này thoạt nhìn phong lưu văn nhã, nguyên lai là mặt người dạ thú a, còn đi thanh lâu nữa!” Người qua đường giáp chỉ trích nói.
Thể loại: Huyền Huyễn, Dị Giới, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 88