41 “Mày nghĩ, mày có thể lật chuyển được sao?” Bên tai truyền đến giọng nói phẫn nộ của Dụ Tĩnh. Kiều Tịch Hoàn xoa xoa màng nhĩ có phần hơi đau, không chút để ý nói: “Vậy tôi sẽ làm thử một lần cho bà xem.
42 Kiều Tịch Hoàn từ công ty Cổ Vân Sơn trở về biệt thự Cố gia. Còn chưa đi vào phòng khách chợt nghe tiếng cười đùa của phụ nữ ở bên trong. Kiều Tịch Hoàn nhíu mày, nhìn thấy Ngôn Hân Đồng và người con gái có diện mạo tương tự với cô ta đang ngồi ở trên sofa nói nói cười cười, nhìn thấy cô trở về thì đôi mắt của cô ta hơi nhướng lên một chút, không chút để ý giới thiệu với người bên cạnh:“Đây là chị dâu của chị.
43 Kiều Tịch Hoàn cầm lấy thuốc tiêu viêm, đi vào phòng của Cố Minh Lộ:“Cởi quần áo. ”Khuôn mặt Cố Minh Lộ lập tức đỏ lên. “Con đúng là con trai ruột của Cố Tử Thần.
44 Buổi tối, người nhà họ Cố ngồi ăn cơm cùng một bàn, Ngôn Hân Nghiên cũng được giữ lại, rất bình thản, rất lịch sự, giống như một cô bé đang ngồi chờ họp phụ huynh.
45 Tiệc rượu từ thiện. Xã hội thượng lưu Thượng Hải thích tổ chức những bữa tiệc như thế này để phô trương thanh thế của bản thân, và để khoe khoang sự giàu có của mình.
46 Người đến người đi, đại sảnh ồn ào huyên náo. Kiều Tịch Hoàn đờ đẫn nhìn phương hướng phía trước, trong lòng bàn tay bắt đầu đổ mồ hôi, lực nắm ngón tay ngày càng gấp gáp.
47 Gara ngầm. Bên trong chiếc xe hơi màu đen, lửa nóng nhiệt tình kéo dài suốt 5 phút, người đàn ông chợt có chút tức giận đẩy người phụ nữ ra, mở cửa xe, sau đó đóng cửa xe rời khỏi.
48 Cố Tử Thần là một người tàn tật!Những lời này ngoại trừ Kiều Tịch Hoàn, bất cứ ai trong nhà họ Cố cũng không dám nói ra miệng, ngay cả Cố Diệu cũng hết sức lãng tránh những từ đó.
49 Nghiệm chứng cái đầu anh!Kiều Tịch Hoàn ném bàn chải tắm rửa lên người Cố Tử Thần: “Sạch rồi đấy, tự mình tắm đi. ”Nói xong, đi thẳng ra khỏi phòng tắm.
50 Cố Diệu hơi nhướng mày. Ông biết sáng sớm Kiều Tịch Hoàn tới tìm ông vì chuyện gì. Chuyện này đã xảy ra, cho nhà họ Ngôn một câu trả lời là không thể tránh được, phương pháp cực đoan là buộc Kiều Tịch Hoàn phải ly hôn, Cố Tử Thần cưới Ngôn Hân Nghiên, đương nhiên chuyện này chắc chắn không có khả năng.
51 Mặt của Ngôn Hân Nghiên lại đỏ hơn vài phần. Cố Tử Tuấn cười, dẫn Ngôn Hân Nghiên ra khỏi cửa hàng ngồi lên chiếc Ferrari màu đỏ của mình: “Đưa em về nhà sao? Hay là đi hóng gió với anh?”Cố Tử Tuấn rất biết nắm bắt lòng của phụ nữ, cũng biết cách lạt mềm buột chặt, nếu giờ này anh nói thằng Ngôn Hân Nghiên chúng ta đi mướn phòng đi, cô nhất định sẽ xoay người rời đi.
52 Công ty dược Khang Thịnh. Trong văn phòng của trưởng phòng tài vụ. Diêu Bối Địch nhìn thời gian, sắp không kịp nữa rồi. Cô nhanh chóng tắt máy tính, cầm túi xách đi ra ngoài, hôm nay Tiếu Tiếu biểu diễn tiết mục ở trường, cô đã hứa sẽ đi xem, ngàn vạn lần không thể nuốt lời.
53 Sáng sớm hôm sau. Biệt thự nhà họ Cố. Kiều Tịch Hoàn cả đêm ngủ rất thoải mái, cho nên lúc rời giường cảm thấy tinh thần sảng khoái. Rửa mặt đơn giản xong, đi ra khỏi cửa phòng.
54 Trong lòng Trương Tiểu Quần cũng không nhịn được, ban đầu bà cũng không ưa gì Ngôn Hân Nghiên, mấy hôm nay nghe lời con gái bà, đối xử với nó tốt một chút, nếu có thể trèo vào nhà họ Cố, cũng có thể giúp con gái được không ít việc, nhưng bây giờ lại đâm thủng sọt, quả nhiên con gái do tiện nhân sinh, thì chính là kỹ nữ, miệng bà tuôn ra những lời nói ác liệt:“Ngôn Hân Nghiên, tại sao cô y hệt mẹ cô, ngoại trừ quyến rũ đàn ông thì cô còn có thể làm gì!”Ngôn Hân Nghiên đã khóc đến sắp tắt thở, cô không nghĩ hạnh phúc ngày hôm qua cô có được, hoàn toàn là một âm mưu đã được sắp đặt trước, cô bây giờ ngay cả tư cách chất vấn người khác cũng không được!“Tôi đã nói rồi, loại con gái bẩn thỉu này, đừng có mang ra ngoài chỉ tổ mất mặt mà thôi.
55 Tiêu Dạ quả nhiên một đêm không về. Sáng sớm, Diêu Bối Địch rời giường sớm, làm bữa ăn dinh dưỡng cho Tiêu Tiếu. Chiên trứng gà, bỏ thêm một chút cà rốt, nấu cháo trắng, bánh mì thêm một ít jam bông, làm xong tất cả, cô mới đi gọi Tiêu Tiếu rời giường, khi giúp Tiêu Tiếu rửa mặt, mặc xong quần áo thì vừa vặn nhìn thấy Tiêu Dạ trở về.
56 Cách thứ hai tuần sau đi làm còn bốn ngày. Kiều Tịch Hoàn muốn tận dụng 4 ngày nay để xử lý chút việc riêng của mình. Sau khi cô ăn điểm tâm sáng, trực tiếp đi tới công ty Cổ Vân Sơn, tiếp tân nhìn thấy cô, vội vàng nói: “Kiều tiểu thư, ông chủ của chúng tôi ở trong văn phòng chờ cô.
57 Xe rất nhanh dừng ở cao ốc Cố thị. Cửa xe được bảo vệ mở ra, khi đôi giày màu đen của Cố Tử Hàn bước xuống đất, bảo vệ vẫn luôn cúi đầu, cực kì kính trọng.
58 Kiều Tịch Hoàn vươn vai, chậm rãi bắt đầu sắp xếp lại bàn làm việc của mình, chuẩn bị tan tầm. Không còn bận rộn, đột nhiên cảm thấy hơi đói bụng. Cô nhìn thời gian, vừa đến giờ tan làm, nhưng đi thẳng ra khỏi văn phòng.
59 Ngày thứ hai, Kiều Tịch Hoàn vẫn ngồi trên xe Cố Tử Hàn như cũ. Cả quãng đường, hai người cũng không nói gì. Vừa đến văn phòng, Vương Vinh Xuyên đã triệu tập hội nghị.
60 “Chào cô?” Không nghe đối phương trả lời, bên kia lại hỏi lại lần thứ hai. Giọng nói mang theo vẻ từ tính của đàn ông, tựa như con người anh, khiến cho người ta cảm thấy mát lạnh giống như dòng suối nhỏ, ôn văn, nho nhã.