1 Editor: Lost In LovePhòng đấu giá Vinh Hiên. Kế hoạch của mùa thu năm nay khác với thường lệ, từ ngày 23 tháng 12 đổi thành 29 tháng 12, hoàn toàn là vì để cho ngày cuối cùng ép đấu giá lên cơn sốt vượt qua 1314.
2 Editor: Lost In LoveNô lệ của vợ đi tìm người chụp mất bức tranh của Lâm Trăn, Đường Diệc Thiên đợi thêm nửa tiếng, cuối cùng món đấu giá mà Cố Song Thành quan tâm cũng lên sàn.
3 Editor: Lost In LoveSải bước đi qua hành lang phía sau sân khấu, nhân viên làm việc cũng không đuổi kịp anh. Đi qua hành lang thật dài, đứng trước cửa phòng khách quý, Đường Diệc Thiên hít sâu vào một hơi.
4 Editor: Lost In LoveHạ Đông Ngôn đặt phòng cho Hàn Niệm ở đường Trung Sơn, hai bên đường có hai hàng cây ngô đồng cao ngất, cho dù mùa đông lá cây đã tàn, nhưng nhánh cây vẫn đan xen vào nhau rậm rạp, dưới ánh đèn đường màu ấm có một tấm bảng hiệu thật lớn.
5 Editor: Lost In LoveHàn Niệm vừa nói mình đi nhờ xe Đường Diệc Thiên về nhà, Hạ Đông Ngôn đang ăn được một nửa đột nhiên buông đũa hấp tấp kéo cô xuống lầu, trong nháy mắt anh chạy một chiếc xe Maybach đến trước mặt cô, vừa lưu manh vừa đắc ý, "Phong cách không? Có phải ngưỡng mộ đến Seberia rồi không!"Hàn Niệm quan sát một lúc, hừ nhẹ: "Tối qua anh về nhà à?"Nói đến việc này Hạ Đông Ngôn vô cùng tự hào, "Những chuyện bỏ nhà trốn đi này phải có kỹ xảo, đi ba ngày trở về khẳng định bị đánh gãy chân, đi ba năm, chậc chậc, không nhìn thấy anh của anh đều không cần chân đi bộ sao!""Tất nhiên, bốn chân so với hai đùi vững vàng hơn.
6 Thẩm Du Thẩm tiểu thư là khách quen của Paradise, dĩ nhiên bởi vì đây là một phần của tập đoàn Thịnh Thế cũng là hội sở Đường Diệc Thiên hay tới. Nhưng hôm nay cô ta vừa tới đã cảm thấy không khí không bình thường, một đám người tụm năm tụm ba lại khẽ thảo luận gì đó, chờ lúc cô ta đi tới bên cạnh cửa sổ nhìn thấy, lập tức hiểu ra.
7 để bụng đói đi ra khỏi Paradise, gió lạnh thổi qua, Hàn Niệm càng đói hơn, cô có chút hối hận vì không kêu Hạ Đông Đông đến đón cô. Đứng ở ven đường đón mấy chiếc taxi cũng không được, cô dứt khoát đi tới trạm xe bus xem truyền hình.
8 Editor: Lost In LoveTiểu Diệu Linh vô cùng bất mãn đối với hành động đi sớm về trễ của mẹ, mí mắt rõ ràng đang khổ sở đánh vào nhau mà vẫn ở trên giường khóc lóc không chịu ngủ.
9 Lúc này lầu hành chính càng không có ai, nhưng Hàn Niệm vẫn thả nhẹ bước chân, dù vậy sàn gỗ cũ kỹ vẫn bị giày cao gót giẫm vang lên tiếng lộp cộp, thậm chí yên lặng đến mức tiếng tim đập cũng có thể nghe thấy rõ ràng.
10 Editor: Lost In LoveSau mấy tiếng vang lớn thì cầu Tinh Giang ầm ầm sụp đổ, cuộn lên bụi bặm đầy trời, khói bụi dày đặc cuộn lên thật lâu không tiêu tan, mặt sông trở nên mơ hồ.
11 Hàn Niệm qua loa thu dọn mấy bộ quần áo, Hạ Đông Ngôn dựa vào cửa phòng cô, hết sức oán giận, "Ngoại trừ bán rẻ cơ thể ra không còn con đường nào khác sao?”Hàn Niệm ngừng lại động tác trên tay, “Quay đầu lại đoán chừng người của toàn thành phố đều cũng sẽ nói em như vậy, cho nên anh có thể thay đổi ý kiến không?”Hạ Đông Ngôn bĩu môi, “Vậy Diệu Linh phải làm sao đây?”“Cũng không phải là anh chưa từng ở một mình với thằng bé.
12 Bữa tối trên bàn ăn, phổi miếng phu thê, gà xào cay, đậu hủ Ma Bà hoa bầu dục (món ăn làm bằng thận của dê, lợn) chấm tương ớt, ngay cả canh cũng có vị chua cay.
13 ditor: Lost In LoveNgày trước anh luôn cười cô, “Em ngủ như vậy, sau này sinh con không phải đá đứa nhỏ xuống giường sao. ”Đường Diệc Thiên nâng tay bóp mi tâm, xua tan những thứ vốn nên quên, Hàn Niệm trên giường dĩ nhiên đã chìm vào giấc ngủ, tiếng hít thở nho nhỏ trong đêm vô cùng rõ ràng.
14 Bị cánh tay của anh đè cả đêm, mặc dù Hàn Niệm không thoải mái nhưng cũng rất ấm áp, mơ mơ màng màng rồi thật sự ngủ thiếp đi. Sáng hôm sau, là bà Trần gõ cửa đánh thức cô.
15 Editor: Lost In Love“ Bách Liên” là công ty bách hóa lâu đời có uy tín ở thành phố T, tuy bây giờ mall shopping kiểu mới nhiều vô kể, nhưng Hàn Niệm vẫn tới nơi này theo thói quen.
16 Lò vì sóng nấu rất nhanh, chỉ chốc lát trong nồi đã cuồn cuộn lên. Đầu tiên Hàn Niệm thả đủ các loại thịt viên vào, tiếp đến là rong biển, ngó sen và khoai tây đã cắt, sau đó bắt đầu đợi sôi.
17 Mặc dù bây giờ cô mang giày cao gót với phong thái cao quý, không còn ngây thơ hồn nhiên, nhưng giây phút cô mang đôi giày màu đỏ đi tới, vẫn khiến anh ngây dại như trước.
18 "Sao em biết được. Bây giờ những lãnh đạo ở thành phố J mà em biết, đều đã xuống chức hết rồi. Nhưng nhìn tuổi của ông ta hình như là lớn nhất trong đám người.
19 Trước kia sức khỏe của Hàn Niệm rất tốt, trải qua nhiều năm mùa đông ở thành phố J, cô đủ can đảm chỉ mặc một chiếc quần đơn vào mùa đông. Nhưng có điều lúc đó, chỉ cần cô cảm thấy lạnh, là có thể núp vào trong lòng anh.
20 Buổi tối Đường Diệc Thiên cũng không tránh khỏi phải đi tới bên giường, anh vừa tắm xong, khắp người còn mang theo mùi hương thơm ngát, cúi đầu nhìn Hàn Niệm nằm dang tay dang chân ở chính giữa thì nhíu mày.