1 Vào tháng mười một, ở thành phố D đang là mùa đông, không khí lạnh lẽo như muốn đóng băng tất cả mọi thứ. Xe cộ qua lại như con thoi trước cửa quán KFC, trước quầy phục vụ, khách ra vào nườm nượp, người gọi món, người tính tiền.
2 Tôi hoàn toàn bị đánh bại, trong cuộc nói chuyện ngắn ngủi đó, tôi đã biết hết toàn bộ. Người này không phải là con ma men bình thường, không hiểu chuyện - hoành hành ngang ngược, ác bá.
3 Mặc dù hai người áo đen khá lịch sự, nhưng tôi cảm thấy mình như phạm nhân đang bị áp giải vậy. Xe chạy nhanh trên đường cao tốc, hai người áo đen một trái một phải ngồi trước mặt tôi, bất luận tôi hỏi cái gì, bọn họ cũng mắt điếc tai ngơ, tôi cảm thấy, nếu chú mèo Garfield [*] có đi tiểu vào chân bọn họ, thì bọn họ chắc cũng giữ vững loại tư thế bất động như thế này.
4 "Cháu sẵn lòng giúp hắn sao?" Nói lòng vòng một hồi, bà lão hỏi thẳng tôi. Tôi kinh ngạc, khẽ khoát tay: "Cháu không giúp được hắn. ""Cháu có thể, không phải tối hôm qua hắn ở chung một chỗ với cháu sao?" Bà lão mỉm cười, lần này, tôi có th xác định, nụ cười của bà ấy cực kỳ mờ ám.
5 Sau khi trở lại ổ nhỏ của mình, trong lòng tôi đặc biệt an tâm. Mấy chuyện nhỏ xảy ra trong quá khứ nói cho tôi biết, tôi không tức giận về tiền tài và vận mệnh của mình, vẫn kiên cường đi trên con đường của chính mình, so với bất kỳ chuyện gì cũng cứng cỏi hơn.
6 Đang trong lúc tôi than vãn ông trời không có mắt, tên ác bá cường hào kia chậm rãi mở miệng: "Thả cô ra ngoài cũng được, chỉ cần cô cam đoan từ nay về sau bảo sao nghe vậy, không được ồn ào – nóng nảy, cũng không được tùy tiện tức giận.
7 Tiếng nước chảy ầm, ầm. . . , dòng nước lạnh như băng nhấn chìm chúng tôi, tôi nên cảm thấy may mắn vì đây là dòng chảy về hướng đông nhập vào biển Hải Hà [1] , dù cho có là mùa đông cũng không thể đóng băng.
8 "Bách Khả, cô bị chết đuối trong bồn tắm sao?" Ngoài cửa truyền đến tiếng kêu gào chói tai. Tôi từ từ khoác chiếc áo choàng tắm lên, kéo cửa phòng tắm một cách chậm rì, vốn có chút căng thẳng, nhưng sau thấy hình tượng của người khác, không nhịn được phì cười.
9 Bà nội Âm nói, lúc mới ra đời hình dạng người sói cũng như con người, đại khái đến khoảng hai hoặc ba tuổi, lần đầu tiên gặp tình huống đặc biệt mới biến thân.
10 Vào ở nhà họ Âm đã được năm ngày, bất tri bất giác tôi thấy rõ một hiện thực tàn khốc!Nhà họ Âm không phải là một nhà giàu có thâm sâu như biển, mà là một ổ sói cực kỳ nguy hiểm.
11 Đến buổi trưa, kết thúc môn học ở giảng đường, buổi chiều không được nghỉ, tôi có chút mệt mỏi rời khỏi phòng học, vừa ra cổng trường thì gặp một chiếc xe hơi màu đen chói mắt đi tới.
12 Tiệc đính hôn của người phụ nữ vô danh được tổ chức tại một căn phòng trong trung tâm thương mại cao cấp, toàn bộ tầng trên cùng được bao trọn, bởi vì xung quanh được bao bọc bằng thủy tinh, cho nên, vừa ra khỏi thang máy là có thể nhìn thấy tiệc đính hôn được tổ chức theo hình thức buf¬fet, cả trai lẫn gái đủ mọi lứa tuổi, người nào cũng xinh đẹp lộng lẫy, tùy ý liếc qua cũng biết đều là những hạng người không giàu cũng quý.
13 Sói con nhìn đông ngó tây, tôi không khỏi nghi hoặc, nói: "Người sói không phải ba tuổi mới biết biến thân sao? Con trai của cô nhiều nhất chỉ khoảng một tuổi?""Cho nên mới là thiên tài á.
14 Hắn có vẻ như muốn thổ lộ tâm sự, vậy tôi phải trở thành người tốt thôi. Một lần cuối cùng, tôi bảo đảm đây là lần cuối cùng xen vào việc của người khác, hy vọng ông trời đừng trừng phạt tôi! "Thật ra, cô ấy cũng có nổi khổ tâm.
15 Beta: quacauphaleĐang tính mở cửa phòng, sau lưng đột nhiên ập tới một cơn gió mạnh, cùng lúc, một móng vuốt thon dài chống “ầm” vào thành cửa. "Dám tố cáo, có phải tối hôm qua chưa đủ lạnh phải không?" Giọng nói buồn bực xen lẫn khí nóng phất qua vành tai tôi, tôi không cách nào điều khiển được tự động rùng mình một cái.
16 Beta: quacauphaleHình Du Bân không cầm lại chìa khóa, chỉ nói mình ra đón taxi về, khi đi ngang qua tôi thì dường như anh ta hơi dừng lại, thế nhưng giây phút dừng lại vô cùng ngắn ngủi, nếu như không phải do quen biết đã lâu, tôi chắc chắn không thể phát hiện được.
17 Beta: quacauphaleNgắn ngủi chỉ có hơn mười ngày, đã bị tập kích ba lượt, là do hận ý của đối phương quá sâu, hay do họ Âm làm người quá thất bại?Hay cả hai?Đáp án dĩ nhiên là không biết, tôi chỉ biết, sắc mặt của Âm Hạng Thiên tối tăm đáng sợ, áp suất thấp theo chúng tôi suốt đoạn đường.
18 Tôi đang ăn ô mai, chợt bị điểm đến tên, có chút sững sờ, suy nghĩ một chút mới nói: "Sẽ không có chuyện gì đâu, tất cả mọi người đều rất sĩ diện, huống chi Âm Hạng Thiên đã đi ba vòng Quỷ Môn quan, Lạc Quân Dật cũng chỉ là bị đói bụng vài ngày, nếu chuyện này thật sự có liên quan đến nhà họ Âm, cũng chỉ là một trừng phạt nhỏ mà thôi.
19 "Cô biết tiếng Pháp sao? Ngay cả ăn cơm cũng không biết gọi, qua bên đó cho đói chết cô!""Cái cô vẽ đó là tranh sao? Dán trên cửa để xua đuổi quỷ thì phù hợp hơn!""Cô ta kêu cô đi cô phải đi sao? Cô ta kêu cô đi chết, thì cô cũng sẽ đi chết sao?""Vong ân phụ nghĩa, bà nội đối với cô tốt như vậy, cô nói đi là đi, hãy sờ vào tim của mình đi, hỏi nó xem nó đập vì ai?"Kể từ sau bửa ăn sáng hôm đó, tôi liên tục bị những lời nói chanh chua này châm chọc, nếu có trái tim bằng sắt, thì bây giờ cũng sẽ vỡ thành mảnh vụn rồi.
20 Beta: quacauphaleParis, thành phố nổi danh là hiện đại và lãng mạn. Nhưng với tôi mà nói, lại hoàn toàn không là gì cả. Mặc dù trước khi đến đã chuẩn bị tâm lý, nhưng sau khi đến Paris, những tâm lý đã chuẩn bị kia lại có vẻ nhỏ bé đến thế, Âm Tam nhi nói không sai, Xảo Dĩnh không có ở đây, thì ngay cả phần thức ăn nhanh tôi cũng không gọi được.