1 MicrosoftInternetExplorer4 Chương 1 Không kịp rồi! Mộ Tây rên rĩ một tiếng, trơ mắt nhìn con xe quý hạ cánh lên lan can đường. Hết kinh ngạc, cô thoáng nhìn ra phía sau chiếc xe, kia là một đôi uyên ương đang ôm nhau.
2 MicrosoftInternetExplorer4 Chương 3 Hắn dựa vào thật gần quá đi mà! Sau gáy là nơi mẫn cảm nhất của Mộ Tây, môi hắn cơ hồ như chạm qua, nếu giờ hắn mà trở mình thì xem ra không được an toàn cho lắm! Nhưng điều Mộ Tây cẵm phẫn nhất là Cố tổng trước mặt đang bày ra một nụ cười trông rất bất lương! Lãnh đạo ở trước mặt không thể bất tuân thượng lệnh, Mộ Tây bèn đá vào chân Lục Nhược một trăm lần trong… tưởng tượng.
3 Chương 5 Gió thổi mùi rượu nồng nặc cùng mùi nước hoa khiến Mộ Tây choáng váng: “Buông tay, anh uống say rồi!” Mộ Tây tức giận nói, không kiên nhẫn gỡ hai bàn tay anh ta ra, đẩy một phen.
4 MicrosoftInternetExplorer4 Chương 6 Nhìn Lục Nhược như vậy Mộ Tây không khỏi thấy đau lòng. Cô trước kia đối với Lục gia cũng là có nghe qua, Lục cha cùng Mộ cha vốn là đồng nghiệp, cùng là bạn tốt khi làm trong chính phủ, bằng năng lực chính mình gây dựng nên thế lực gia tộc bây giờ, ở thành phố S có hơi là đem vàng bỏ vào cát.
5 Chương 7 Tiệc cưới rất lớn, Lục Nhược nhìn bộ lễ phục màu lam của Mộ Tây, sắc mặt hết sức phấn khích. Anh cần ly rượu, đi quanh cô hai vòng, nghiêm mặt hỏi: “Vì sao không mặc lễ phục tôi mua cho?” Mộ Tây cao ngạo hất cằm lên: “Tôi vì sao phải nghe lời anh? Tôi là phù đâu, tránh ra, đừng có cản đường.
6 Chương 9 Mộ Tây cũng thật đói bụng, cô mong chờ nhìn Lục Nhược: “Tôi muốn ăn cháo thịt. ” Lục Nhược cầm lấy di động bắt đầu gọi cơm, tắt điện thoại rồi nói với Mộ Tây: “Mười phút nữa đến nơi.
7 Chương 11 Dám hôn cô, lại còn sàm sỡ cô, đậu hũ cũng bị anh ta nhìn hết, rốt cuộc anh ta định làm cái gì không biết? Trên bàn ăn, Mộ Tây nhã nhặn ăn cơm, trong lòng rối như tơ vò.
8 Chương 12 Lục Nhược nhìn vào bức ảnh chụp, không kiên nhẫn kéo kéo cổ áo của mình, mắt nhìn của cô cũng thật kém cỏi, tên đó với người nào cười cũng ngọt như vậy, có cái gì mà thích.
9 Chương 13 Mộ Tây nước mắt lưng tròng kể lại bệnh trạng của bà nội. Mộ bà nghe xong không tỏ ra xúc động mà lại thực bình tĩnh, đem chân mình vỗ vỗ qua chăn: “Ta đã ở cái tuổi này rồi, đi gặp ông nội chúng bay cũng là chuyện sớm muộn thôi.
10 Chương 14 Nụ hôn ẩm trượt từ tai uốn lượn xuống cổ cô, ngay khi Hứa Diệc Hàng muốn tiến sâu hơn nữa lại bị Mộ Tây đẩy ra cự tuyệt. Cô cắn môi không nói gì nhưng vẻ mặt lại biểu thị tâm trạng vạn phần ủy khuất cùng khó hiểu.
11 Chương 15 Ly rượu màu hổ phách, Lục Nhược nhẹ động ngón tay làm chiếc ly kêu leng keng. Anh cầm cốc rượu bày ra một bộ mặt rất xin lỗi. “Không sao. ” Hứa Diệc Hàng buông tay Mộ Tây ra, cởi áo vest ra nhưng chiếc áo sơ mi trắng bên trong cũng đã bị nhiễm đỏ màu rượu.
12 Chương 16 Động tác của Hứa Diệc Hàng phía ngoài đương nhiên rất hấp dẫn phóng viên, tuy nhiên vừa nãy vài người cũng đã chụp được cảnh Mộ Tây cùng Lục Nhược hôn môi, hai người bĩu môi, một cái lại một cái trông thật ngây thơ.
13 Chương 17 Người đang yêu cũng thật ngớ ngẩn, ra sức chuẩn bị cho đám cưới, chuẩn bị cái gì chứ thật là hao phí công sức mà lại còn rất phiền toái nữa.
14 Chương 18 Người nào đó vì miệt mài quá độ, ngủ thẳng đến khi mặt trời chiếu thẳng đến mông mới dậy. “Tỉnh rồi à?” Mộ Tây một tay nâng cằm, một tay giở quyển album hỏi anh, ánh mắt lại nhớ tới mấy tấm hình vừa rồi: “Ha ha.
15 Chương 19 “Anh có ăn bánh trứng không? Hay ăn Q đế? Ăn đến phát phì?” (Q đế: Q蒂 bánh vỏ là chocolate, có vẻ giống chocopie nhà mình!) Lục Nhược không nói gì nhìn theo túi đồ ăn của Mộ Tây đang lấy ra các loại đồ ngọt, không thể nhịn được nữa nắm tay cô: “Đừng lấy ra nữa.
16 Chương 21 Mười ngón tay đan vào nhau, hai chiếc nhẫn cưới thân thiết quấn quýt. Mộ Tây thích thú ngắm nhìn khuôn mặt Lục Nhược khi ngủ, mặc kệ khi cùng cô ngủ trong tư thế nào, khi tỉnh lại, tay trái của anh nhất định đặt ở thắt lưng của cô, cánh tay còn lại những ngón tay thon dài đan vào tay cô, nắm thật chặt.
17 Chương 23 Trải qua mây mưa xong, Mộ Tây cùng Lục Nhược lái xe về nhà. “Đúng rồi,” Lục Nhược đầu dựa dựa vào cửa kính xe, miễn cưỡng nhìn Mộ Tây lái xe, “Mấy ngày hôm nay Lưu Kiểm vẫn thúc giục anh cho em đi làm, em nghĩ sao?” Mộ Tây khẽ run lên: “Không được, vợ chồng đi làm cùng một chỗ ảnh hưởng không tốt.
18 Chương 25 Tỉnh táo mà đau khổ hay là hồ đồ mà hạnh phúc, đó là một vấn đề khó nói. Một lần, Mộ Tây đang đọc sách trên giường, bị chị cả của cô kéo dậy: “Nhị Tây.
19 Chương 26 “… Em biết?” Những lời này của anh hoàn toàn chứng thật những điều cô thầm đoán. Mộ Tây chỉ cảm thấy toàn thân không còn chút sức lực, cô bị anh ôm, ghé đầu vào vai anh, những ấm ức trong lòng toàn bộ thông qua nước mắt cùng nức nở mà thoát ra hết.
20 Chương 27 “Trà, điểm tâm, đồ ngọt, anh còn yêu cầu gì nữa không?” Mộ Tây đem tất cả yêu cầu của Hứa Diệc Hàng đem dặt ở trước mặt anh, ánh mắt cổ quái nhìn nhìn: “Anh còn có yêu cầu gì nữa không?” Từ ngày vô tình gặp anh ở quán cà phê của Lâm Sinh, Hứa Diệc Hàng mỗi ngày đều đến, mà không chỉ vậy mỗi lần đến anh đều gọi mấy thứ đồ linh tinh bày đầy trên bàn sau đó ngồi lại đến mấy giờ.