1 Edit: SeleneCảnh Thái năm thứ mười. Kinh đô - Đậu hầu phủHôm nay là đại thọ tám mươi tuổi của Đậu lão thái quân. Đậu gia là hậu nhân của Đậu Thắng, tuỳ tùng Thái Tổ hoàng đế, công thần có công khai quốc.
2 Trong Tùng Hạc viện, thịnh yến đã sớm bắt đầu, xung quanh giăng đèn kết hoa, thảm nhung trải dài lối đi. Đại thọ tám mươi của Lão thái quân, dĩ nhiên là sẽ mời gánh hát nổi tiếng nhất trong kinh thành đến biểu diễn.
3 Một lát sau, tiếng trầm trồ khen ngợi vang lên bốn phía, mọi người một bên cảm thán Phù Dung tiên tử quả nhiên danh bất hư truyền, còn nhóm nữ tử sau khi phục hồi lại tinh thần thì ghen tị nói với người bên cạnh: hôm nay là đại thọ của Lão thái quân, hát như vậy rõ ràng là không có ý tốt, phải mang ra trị tội.
4 Hạ Kiệt mím môi cười, hắn tựa hồ là người duy nhất không bị tư thái điềm đạm đáng yêu của Y Phòng ảnh hưởng, hắn quay đầu, nhìn về phía những người đang nghị luận rồi chuyển mắt đến Đậu Uy đang xấu hổ đến đỏ bừng cả mặt nói:"Đậu ái khanh, ngươi sao lại có thể buộc nữ nhi hiến nghệ như vậy?""Hoàng thượng, vi thần.
5 Ánh mắt không thể lừa được người, muốn cho người khác tin tưởng một lời nói dối, nhất định phải lừa được chính mình trước. Y Phòng hoàn toàn đem chính nàng dung nhập vào trong những cảm xúc rối rắm này, sau đó thông qua đôi mắt biểu lộ cảm xúc ra ngoài.
6 "Hoàng thượng ban thưởng hai mươi bảy Nguyệt La sa. ""Hoàng thượng ban thưởng ba mươi hộp Hải trân châu Đông Hồ. ""Hoàng thượng ban thưởng hai mươi bảy Phượng Hoàng cẩm.
7 Ba ngày sau, trước khi tiến cung Y Phòng đến gặp Hoa Phiêu Linh, đến nơi thì đã thấy Đậu Uy đang ân cần chăm sóc bên cạnh giường. Y Phòng nhìn gương mặt nương khẽ ửng hồng, không biết là nên vui mừng hay bi thương.
8 Ngày hè ở kinh thành có chút nóng nực, Y Phòng tựa người trên giường cầm quạt mộc Đàn hương nhẹ nhàng quạt, Hạ Kiệt đang gối đầu trên đùi nàng đang ngủ say, không còn có khí phách tà mị ngày thường, lúc này gương mặt hắn hoàn toàn yên tĩnh tựa như một đứa trẻ.
9 Hạ Kiệt nâng Y Phòng trong ngực lên, hai tay giữ lấy mặt nàng, thấy Y Phòng đau đến nhăn mũi, đôi mắt ngập nước dâng lên tầng sương mù, trong lòng hắn phút chốc buông lỏng, bỗng nhiên có chút thương tiếc, cúi người hôn lên chóp mũi nàng.
10 Ngự hoa viên hiển nhiên là muôn hoa rực rỡ, Y Phòng cũng đã thành thạo ứng phó với nhóm phi tần muôn hồng nghìn tía này, nàng cũng không cảm thấy gì, được hay không được, bất quá cũng chỉ là một vở kịch mà thôi.
11 Nhìn thấy Phương quý nhân khóc thật thương tâm, Y Phòng cũng không vì thế mà động dung, chỉ lẳng lặng đứng trước mặt Hạ Kiệt, Y Phòng biết Hạ Kiệt đang đánh giá nàng.
12 Lời nói trảm đinh chặt sắt, vừa nói xong Hạ Kiệt đã lui lại đứng xa ba bước, vẻ mặt lạnh nhạt đến mức khiến Y Phòng hồ nghi nam nhân mới vừa gần gũi với nàng vừa rồi không phải là hắn.
13 "Nương nương, người hôm nay cần gì phải làm người tốt, nô tỳ thấy Phương quý nhân không những không cảm kích ngược lại còn nhìn người đầy oán hận, xem ra vẫn không nhận ra được ý tốt của nương nương.
14 Y Phòng nghĩ, nàng thông minh hơn một số nữ nhân khác trong hậu cung chính là ở điểm này. Ngay từ lúc ban đầu toàn bộ mục tiêu của nàng đều đặt trên người Hạ Kiệt, nàng sẽ không tham lam địa vị hay quyền thế, những thứ vốn không phải là của nàng, dã tâm quá lớn, cuối cùng sẽ có ngày tự hại mình.
15 Tháng bảy, phía nam Đại Hạ vẫn đang hạn hán thì đột nhiên trời giáng mưa to kéo dài không dứt, chín huyện Thập Châu phía nam xảy ra thiên tai lũ lụt. Triều đình nhanh chóng chi một khoản tiền ra chẩn tai và xây dựng đê, cũng phái vài viên quan khâm sai vận chuyển lương thực đến phủ Khai Châu cứu tế nạn dân trước.
16 Y Phòng chăm chú lắng nghe, lúc đầu còn mỉm cười như người ngoài cuộc. Sau khi nghe xong thì mỉm cười, thần sắc có chút châm chọc, nhưng biểu cảm này dừng ở trên gương mặt xinh đẹp của nàng, lại quyến rũ khôn kể, trong quyến rũ lại có nét dịu dàng đáng yêu.
17 Y Phòng nhìn về phía huynh trưởng, ánh mắt cũng trở nên ấm áp: "Muội cũng muốn cho bọn họ biết, mẫu thân cùng ca ca của Đậu Y Phòng muội là chỗ dựa sau này của bọn họ, từ nay về sau không ai lại dám khinh thường hai người nữa.
18 Y Phòng khẽ cười: "Ca ca sao lại nói như vậy, nếu ông trời muốn trách phạt cũng sẽ chỉ trách phạt những người đã bất nhân bất nghĩa với chúng ta trước.
19 Edit: SeleneSau khi tiễn Đậu Tổ Niên, Y Phòng ngồi một mình trong cung điện to lớn, nghĩ đến màn hiến vũ ở Đậu gia ngày đó, ánh mắt nàng dần trở nên mê man.
20 Edit: SeleneĐoán được ý Hạ Kiệt, Y Phòng cảm thấy yên tâm hơn rất nhiều. Đứng dậy đi vào trong tẩm điện. Mặc kệ Hạ Kiệt vì lý do gì đến thì nàng cũng phải giữ trạng thái tốt nhất.