1 Hai vạn năm tựa như gió thoảng mây bay, ta tiêu sái từ núi Thiên Vân lần nữa cưỡi mây lên Cửu Trùng Thiên.
Ừm, Hiên Trì năm nay đã hai vạn tuổi, dáng dấp cũng trưởng thành rồi.
2 “Nàng có bản lãnh thì làm ta kiếp này cũng như kiếp trước, đều không thoát khỏi đoạn tơ hồng của nàng đi. ”
Hừ, ta là rất có bản lãnh nga!
Theo đuổi Hiên Trì.
3 “-Hóa ra Phiến Vũ còn thích tự mình đa tình sao?”
Được rồi! Chàng nói ta thích tự mình đa tình, ta liền tự mình đa tình cho chàng coi.
4 Phiên ngoại 1
Ta đang ngủ, Trích Nhạc Tiên Quân nhảy vào trong mộng đẹp của ta, lôi lôi kéo kéo ta tới Cửu Trùng Thiên, vừa uống trà, vừa hỏi thăm về con cháu đời sau của Hiên Trì và Phiến Vũ.
5 Phiên ngoại 2
Hiên Trì
Năm đó, ta hướng Phiến Vũ nhà ta, để lại một câu: “Nàng. . . đợi ta. . . ”
Ta khi đó là nhất thời nông nổi, nhìn thấy nước mắt của nàng, mới nói như vậy.