1 Nàng là Hoa Vương có trăm kẻ hầu hạ
Nàng là Hoa Vương của Thiên Độc Môn. Dưới trướng nàng có trăm ngàn mỹ nhân hầu hạ. Nàng đến từ đâu không ai biết, thân phận của nàng cũng mập mờ như sương mù giữa đêm.
2 Để sư phụ quỳ dưới chân, thì còn chuyện đại nghịch bất đạo nào mà không dám làm.
Hóa ra người bị giam trong căn phòng chính là sư phụ của Hoa Vương, người này cũng chính là tiền Thiên Chủ của Thiên Độc Môn, Triệu Tú Quyên.
3 Yêu cầu ấy phải chăng là một âm mưu?
Kiếm Trung lờ mờ tỉnh lại. Xung quanh chàng là bóng tối và không gian tĩnh mịch vô cùng. Chàng không biết rốt cuộc chàng đang ở đâu? Chàng còn sống hay đã chết? Chàng chỉ biết rằng khắp cơ thể chàng không chỗ nào là không đau đớn.
4 Một người chết hơn trăm người phải chết
Hoa Linh vừa nghe tin Hoa Vương xảy ra chuyện đã vội vã chạy đến Đông Cung. Trước cửa phòng Hoa Vương có hơn mười tiên tử đang tụ tập.
5 Đánh đổi một mạng sống lấy một mạng sống
Các nữ tử đưa Kiếm Trung qua những hành lang dài treo đầy rèm trắng đã tẩm Bạch Liên Hương. Cơn gió thổi ngang qua làm bật tung những chiếc rèm, nó còn cuốn theo hương hoa từ bên ngoài vào.
6 Kim Tầm hóa bướm - Hoa Vương tự cứu Hoa Vương
Từ lúc hạ lệnh đốt kim tơ, Hạ Huyền được Hạt Linh phái đến Bắc Viện bảo vệ Thiên Chủ. Tuy nàng cũng muốn ở lại giúp Hoa Vương nhưng có những việc bắt buộc nàng không thể cùng bọn họ kề vai sát cánh.
7 Phía sau sự lạnh lùng là niềm đau quá lớn
Liên Nhi không kìm chế được nữa òa khóc thành tiếng như một đứa trẻ. Hạ Huyền ôm Liên Nhi vào lòng cùng khóc.
8 Những điều kiện vô lý bắt buộc phải có lý
Kiếm Trung vừa tỉnh dậy, cơ thể Chàng vẫn còn đau đớn vô cùng, cũng chưa hiểu được sự tình sau khi chàng bị hôn mê, thì Hạt Linh đã quăng cho chàng một tờ giấy chằng chịt chữ.
9 Quá khứ không thể lãng quên
Hai ngày sau khi dùng thuốc giải, sức khỏe của Kiếm Trung đã dần hồi phục. Bọn Hoa Linh chuẩn bị mọi thứ cho chàng rời Hoa Cung về Trung Sơn.
10 Làm ơn, Đừng Đi!
Kiếm Trung lặng đi trong giấc ngủ chập chờn. Hình ảnh của Hoa Vương cứ hiện ra trong đầu chàng: mỏng manh, nhợt nhạt như một tấm lụa bay phất phơ trong gió.
11 Sóng gió Hàn Phủ
Nghe tin Kiếm Trung về cả phủ vô cùng mừng rỡ. Hết thảy mọi người đều chạy ra cửa lớn mừng chàng về. Kẻ thì ôm chầm lấy, vỗ vai, đập tay, còn các cô nương thì khóc thút thít vui mừng.
12 Không thể cứu sao vẫn cố cứu
Kiếm Trung vừa tỉnh lại thì cơn đau đã ập đến khiến chàng choáng váng. Chàng nhận ra rằng cơ thể chàng không như lúc trước nữa.
13 Sự thật ngỡ ngàng
Thục Quyên vừa tỉnh lại, điều đầu tiên nàng hỏi Hỉ Nhi là về Kiếm Trung. Hỉ Nhi đành phải nói thật tình trạng của Kiếm Trung cho nàng nghe.
14 Giữa ngàn đau đớn là bàn tay nàng
Dù Hàn Đại Hiệp không hề muốn nhưng cũng đành phải để Kiếm Trung luyện độc, bởi lẽ còn sống là còn có cơ hội. Hoa Vương đã chuẩn bị sẵn mọi thứ chỉ chờ cái gật đầu này của Hàn Đại Hiệp mà thôi.
15 Bạch Tầm đều chết
Hoa Vương từ phòng Kiếm Trung bước ra, khẽ lắc đầu, miệng cười ranh mãnh. Mọi người cũng đã quen với những biểu cảm khó hiểu này. Đã năm ngày trôi qua kể từ khi Kiếm Trung luyện Bạch Tầm Liên Hương.
16 Hoa Vương, người đã ở đâu?
Bữa trưa đã dọn lên bàn chỉ chờ mọi người đông đủ là dùng bữa. Gương mặt Hàn Đại Hiệp giờ đã không còn lộ vẻ lo lắng trầm tư nữa bởi Kiếm Trung đã có thể ra khỏi phòng dùng cơm với mọi người.
17 Tiếng thét trên cánh đồng
Hoa Vương ngồi chải lại mái tóc rối sau khi tắm xong. Cơ thể nàng vẫn còn đọng lại hơi nước. Hương thơm từ cơ thể nàng tỏa ra ngào ngạt.
18 - Hoa Vương!
Kiếm Trung ngần ngại cất tiếng gọi người đi phía trước.
- Chuyện gì?
Hoa Vương đi chậm lại chờ kẻ phía sau để có thể nghe rõ điều hắn muốn nói.
19 - Ta phản đối
- Hoàng thượng! Ai Da e rằng Ngài không thể phản đối được rồi. Nhưng. . .
Thái Hậu dừng lại nhìn Trịnh Si rồi tiếp lời:
- Nếu ngài tìm ra được cách nào vẹn toàn hơn thì không cần gã Quận chúa Thiên Tư cho hoàng tử của kẻ thù nữa.
20 Hoa Vương vừa quay về Hàn Phủ đã thấy một cổ xe ngựa lớn đỗ ở trước phủ, chắc là của kẻ quan to chức lớn, nên vòng qua cửa sau vào phủ. Hoa Vương cứ nghĩ rằng mình đã thoát nhưng Tiểu Tư đã chờ sẵn ở đó, nhìn nàng cười nham hiểm.
Thể loại: Kiếm Hiệp, Trọng Sinh, Tiên Hiệp
Số chương: 50