1 Quách Đại LộKhông biết chắc lắm đó là biệt hiệu hay tên thật của hắn nhưng bằng vào ba tiếng đó, người ta liên tưởng ngay đến Quan Vân Trường, một nhân vật thời Tam Quốc vốn nổi danh về hành động đường đường chính chính: đi đại lộ, về đại lộ.
2 Bây giờ thì Vương Động lại trở về. . . bất động. Hắn điềm đạm mỉm cười :- Ngươi thua nhưng có lẽ không cam tâm phải không? Đúng, bại như thế thì quả là hơi.
3 Như thế là Lâm Thái Bình ở lại Phú Quý sơn trang. Bắt đầu từ đó, chẳng những trong giang hồ cứ nói tới Phú Quý sơn trang là người ta không chỉ đề cập đến một tòa trang viện đồ sộ gần bên bãi tha ma, người ta không chỉ kể rằng tòa trang viện ấy nơi bếp không bao giờ có khói mà trong giang hồ, cứ hễ nói đến Phú Quý sơn trang là người ta nói đến một tập thể, một tập thể gồm bốn người ở trong tòa trang viện rộng lớn nhưng.
4 Thật sự thì không cần giới thiệu, ai cũng có thể nhận được ai là Phi Báo Tử. Vì tên phải có điểm phù hợp với con người. Tự nhiên, tên đó phải là người đàn ông vận áo da beo.
5 Mạch Lão Quảng. Đó là tên của một quán bán cơm mà cũng là tên của ông chủ hiệu. Thịt quay, xá xíu của Mạch Lão Quảng thật thơm thật ngọt. Có thể nói trong vùng phụ cận chu vi mười dặm, khi mà thịt quay của lão Mạch được ra lò thì cả người lẫn chó cũng đều tụ tập quanh quán của ông.
6 Côn là cái thứ mà không ai ưa hết. Thế nhưng cây côn lại rất là hữu dụng. Cây côn có nhiều lợi thế hơn cây kiếm, lúc mà nó đánh xuống, luôn luôn xem trước rằng chỗ đó là cái gì? Mục tiêu của nó là giống chi?Kiếm thì một khi tuốt ra khỏi vỏ là chỉ để giết người.
7 Mỗi lần Yến Thất xuất hiện cũng y như những lần hắn lẻn đi, nó là chuyện bất thình lình người không hay. . . chó cũng không hề sủa. Quách Đại Lộ lắc đầu :- Cái tên này nói chuyện với ai xem chừng cũng khá là.
8 Từ bên trong hiệu cầm đồ Lợi Nguyên, một cái đầu thò ra hỏi :- Tôi biết ba vị nhất định đến đây nên thức để chờ. Xin mời, xin mời vào. Kim Sư Tử và Côn Tử nhìn nhau thật nhanh và bước thẳng vào.
9 Gặp một người như Quách Đại Lộ quả thật hết đường chịu nổi. Cuối cùng thì Yến Thất vẫn bị hắn lôi đi. Nhưng khi vừa ra khỏi cửa thì cả hai cùng khựng lại.
10 Tự nhiên Côn Tử đâu có thể làm thinh để cho họ nói hoài như thế, nhưng mỗi lần hắn định lên tiếng thì Kim Sư đã ngăn lại. Chờ cho Yến Thất và Vương Động nói dứt, Kim Sư mới cười cười :- Các ngươi nói hoàn toàn đúng.
11 Trên con đường này cũng có quán trà. Quách Đại Lộ thấy người xách lồng chim thong thả từ quán trà bước ra. Người này tuổi không lớn lắm, đôi mắt sáng nhưng da mặt hơi xanh, hình như con người này đã quá nhiều mệt mỏi.
12 Những bầu rượu lại được châm đầy. Và khi những bầu rượu vừa cạn thì Vương Động đã nói :- Tôi xem những bầu rượu này phải đầy thêm. . . Hắn chỉ nói thế thôi nhưng mấy tên tiểu nhị trong Khuê Nguyên quán lại rất thính tai và chúng đối với Vương Động rất chu đáo.
13 Trời đã về chiều. Bóng hoàng hôn chưa phai hẳn, rải rác trên đầu núi hãy còn ánh ráng pha. Cây cỏ tàn thu nhuộm ửng một màu vàng chói, khắp mặt đất cũng trải ngát ánh vàng.
14 Ánh nắng mới lên, không khí hãy còn dịu mát. Trong một không khí như thế, không làm sao có thể khiến cho Quách Đại Lộ giận cả, nhất là Yến Thất. Hắn không bao giờ giận Yến Thất cả.
15 Thức ăn không nhiều nhưng rượu thì không ít. Thức ăn tuy không nhiều nhưng thật là ngon. Thêm vào đó, những cái thố những cái dĩa, những cái chén thật đẹp, thật thanh làm cho người chưa ăn mà đã thấy dễ chịu ngay.
16 Heo không nên quá mập, người không nên quá thông minh Heo quá mập thì nhất định sẽ mau bị thọc huyết, vì thế người nếu muốn sống lâu hơn thì cần phải có nhiều ít cái chất ngu đần.
17 Vương Động nhìn đống bạc chứ không động đậy. Hắn nhìn trân trối. Bọn Quách Đại Lộ nhìn theo hắn. Bọn họ bắt đầu không hiểu về Vương Động, họ không hiểu lý lẽ của hắn ra sao.
18 Yến Thất nhìn nàng, hình như hắn có chuyện gì muốn nói nhưng lại làm thinh. Thật lâu, hắn mới mở miệng :- Chính vì thế nên cô luôn ẩn mặt. Mai Nhữ Nam nói giọng buồn buồn :- Tôi không dám ra mặt, hay nói đúng hơn là không thể ra mặt, tôi chỉ tìm đủ cách để làm vui lòng các anh, mong rằng các anh sẽ vì tôi mà lượng tình tha thứ những chuyện làm không phải của anh tôi.
19 Khi Quách Đại Lộ đi vào thì cho dù là kẻ đó mắt bị nổi hột cườm cũng vẫn thấy hắn không có chút nào dễ chịu cả. Nếu nói lúc đi ra, hắn y như là một tên tội phạm dẫn đến pháp trường thì khi vào, dáng cách của hắn y như người.
20 Đó là thái độ về cuộc sống của bọn Quách Đại Lộ. Lúc có rượu thì họ uống nhiều hơn người khác, lúc không có rượu thì họ uống nước lã thay vào. Lúc họ uống rượu, thái độ họ rất là vui vẻ.