21 Lão công công vừa rời Hàn Phủ chưa được một nén nhang thì Hoa Vương cũng biến mất. Nàng đã hẹn lão công công ở dịch quán ở ngoại ô Trung Sơn. Hoa Vương mặt y phục trắng, cài hoa trắng trên mái tóc đen dài.
22 Hoa Vương bình thản nắm tay Tiểu Tư đi vào trong đại sảnh, ngồi xuống ghế mặt kệ những người khác đang kinh ngạc nhìn nàng. Thiếu niên chào hỏi Hàn Đại Hiệp mấy câu rồi cáo từ.
23 Bách Liên Lâu thật náo nhiệt, thật hoa lệ, thật muốn làm điều sai trái. Giữa những đấng mày râu, y phục sang trọng bước vào lại có một tiểu cô nương đi cùng một tên mặt mày hung tợn còn cầm theo kiếm lớn bước vào.
24 Hoa Vương đã hôn mê hai ngày. Từ Đại Phu, đại phu giỏi nhất Trung Sơn, cũng chỉ biết lắc đầu bởi lão không tài nào bắt được mạch Hoa Vương. Rõ ràng người vẫn còn sống nhưng toàn thân lạnh ngắt, hơi thở gần như không có, mạch tượng thì không tìm thấy, chỉ có thể dựa vào ý trời.
25 Trung Sơn ngập tràn trong bóng tối, bao trùm lên tất cả bầu không khí đầy chết chóc. Ở một góc phố sự tức giân của Thục Quyên đang sôi sục, A Ly đang thoi thóp trong vòng tay bất lực của nàng.
26 "Ai cũng không được, nhưng Hoa Vương thì được"
A Ly nhìn cả Kiếm Trung lẫn Hoa Vương đều như thế không khỏi đau lòng. Nàng biết làm sao để giúp họ đây.
27 - Si Nhi lại đây
Một nam nhân trạc ngũ tuần, toàn thân khoác kim y, gương mặt lạnh lùng, dáng đứng uy nghiêm vẫy tay gọi một thiếu niên độ 16, 17 tuổi đang đùa giỡn cùng các cung tần mỹ nữ.
28 Rượu là thứ càng uống càng khiến người ta nhớ về quá khứ một cách rõ ràng nhất. Nó sát mạnh vào vết thương lòng, làm cho người ta đau đớn, khốn khổ. Nhưng người ta vẫn muốn uống, uống đến đánh mất lí trí, uống đến khi nỗi đau quay quắt.
29 Hoa vương nhấp ngụm trà một cách từ tốn, rồi chậm rãi đặt chén trà xuống bàn, cũng chậm rãi lấy chiếc khăn tay vờ chậm chậm lau lau ít trà dư trên đôi môi đỏ thắm.
30 Hồ Đại Nhân vừa đi thì một Đinh Thiết Diện vừa đến. Đi cùng hắn và mười nam đệ tử thân hình vạm vỡ, mặt mày dữ tợn, tay cầm binh khí lớn. Đinh Thiết Diện thoạt nhìn như một thư sinh, tuổi vừa tứ tuần, ăn mặt nho nhã, tay cầm quạt lụa, ai biết rằng hắn đường chủ của Uy Hổ Đường nổi danh thiết hạ mặt lạnh như sắt.
31 Giữa Trấn Trung Sơn có một con sông nhỏ chảy qua. Người ta bắt chiếc cầu nối 2 bờ sông với nhau đặt tên cầu uyên ương , bởi sau khi cầu xây xong rất nhiều cặp đôi từ đây mà nên nghĩa phu thê.
32 Trịnh Si ngồi tựa án thư nhâm nhi ly rượu ấm. Chàng thở nhè nhẹ hơi thở mang chút khí lạnh của trời thu. Trịnh Si vẫn không hiểu, nghĩ mãi cũng không hiểu, không hiểu vì sao một con người qua từng ấy năm có thể thay đổi đến thế, cũng qua từng ấy năm mà chẳng có chút gì khác biệt.