1 Ngày 1 tháng 12 năm 1990, thủ đô, Câu lạc bộ Đế Hào. - Lão Nhị, ca ca có lòng mang thứ tốt từ Dương Châu đến cho cậu, coi như đền bù tổn thất cho lần tổn thương đầu tiên.
2 - Tạ công tử?Lúc Chung Ly Dư vừa thấy Diệp Khai thì rõ ràng hơi ngạc nhiên. Nàng thật không ngờ, vị Diệp công tử mà mình vẫn luôn muốn gặp lại có bộ dạng của một cậu học sinh cao trung, nhìn qua chắc chưa quá 18 tuổi.
3 Nghe thấy tiếng động ngoài cửa, cả Diệp Khai lẫn Chung Ly Dư đều ngạc nhiên. Diệp Khai ngạc nhiên là vì Câu lạc bộ Đế Hào vẫn luôn được coi là an toàn, chưa bao giờ gặp chuyện bị người làm phiền ngoài cửa.
4 - Lão Nhị, cảm giác thế nào? Ha ha. . . Diệp Kiến Hoan ôm cô gái trẻ đi ra từ phòng đối diện, vừa cười xong đã thấy tình huống không đúng:- Ồ, chuyện gì vậy?Diệp Kiến Hoan vừa đi qua đã thấy cửa lớn phòng Diệp Khai mở tung, Diệp Khai đang ngồi bắt chéo hai chân trên ghế sô pha, bên cạnh là một cô gái đang vùi đầu nức nở.
5 Nghe nói đại ca Tạ Quân Hào bị người đánh, Tạ Quân Ngọc đang giao nhiệm vụ trong cục lập tức giận dữ, dẫn hơn hai mươi cảnh sát hình sự vũ trang đầy đủ chạy thẳng đến câu lạc bộ Đế Hào.
6 - Em trai, anh đi thăm cha, mấy ngày nữa sẽ tới tìm em. Diệp Kiến Hoan và Diệp Khai nói mấy câu rồi đi cùng với chú Lê. - Chúng ta cũng đi thôi. Diệp Khai nhìn mấy người kia đi khuất rồi quay sang nói với Chung Ly Dư.
7 - Đã chia tay rồi. Diệp Khai đột nhiên nói với Chung Ly Dư. - Cái gì?Chung Ly Dư đang bị ảnh hưởng bởi vấn đề của Diệp Khai, tâm trạng đang bất an, giờ nghe hắn hỏi vậy không kịp phản ứng.
8 - Phải làm thế nào đây?Diệp Khai miên man suy nghĩ, không nhận ra cả Chung Ly Dư đã đứng sau lưng. Chung Ly Dư đứng sát sau lưng Diệp Khai nên nhìn thấy nội dung trên bản fax mà hắn cầm.
9 - Con gái. Lúc Chung Ly Dư vừa đến dưới lầu của ký túc xá thì chợt nghe giọng của cha mình. Trước ký túc xá là một vườn hoa nhỏ, trong đó có một gốc tùng lâu năm, cành lá um tùm.
10 Diệp gia nhị lão gia tử Diệp Tương Khôn, hiện giữ chức phó thủ trưởng quân ủy, quyền cao chức trọng. Bất quá nói đi thì nói lại, hiện giờ có tổng cộng bốn phó thủ trưởng quân ủy, ngoại trừ người xếp đầu tiên là người kế nhiệm bên dân chính, còn lại thì Diệp gia nhị lão gia tử xếp đầu, là người lên tiếng trong thực tế.
11 - Bộ tư lệnh quân khu?Chung Ly Thiên hoàn toàn không hiểu chuyện gì, cũng không biết chuyện gì xảy ra. Nhìn hai thiếu tá quân đội trước mắt, trong lòng Chung Ly Thiên có chút tâm thần bất định, không biết đây là chuyện tốt hay là chuyện xấu đây?Tuy quan hệ giữa Chung Ly gia cùng quân đội cực nhỏ, thế nhưng đang ở trong thủ đô, thực sự cũng có quen biết vài quan viên cấp sở hay cục, tuy không được bao nhiêu công dụng nhưng cũng không tính là không có quan hệ.
12 - Cái gì?Chung Ly Thiên nghe xong lập tức kinh ngạc. Ông làm sao cũng không nghĩ đến khi hạng mục bất động sản tây thành của công ty Thiên Vũ đang lâm vào thời khắc nguy cơ nghiêm trọng, người của quân đội lại đột nhiên chen chân vào.
13 Trên thế giới này, có lẽ có bánh nóng từ trên trời rơi xuống thật tốt, nhưng tuyệt đối rất ít, may mắn tồn tại ngoại lệ cũng đều phải có nguyên nhân sau lưng của nó.
14 - Cái gì, toàn bộ đều mua kỳ hạn giao hàng dầu mỏ?- Em đừng kêu lớn tiếng như vậy được hay không, mọi người trên toàn thế giới đều nghe được!Diệp Khai đưa Chung Ly Dư đến một nhà hàng mới mở, trang trí theo tiêu chuẩn cấp năm sao, phục vụ được xem là nhất lưu trong thủ đô.
15 Phân tích của Chung Ly Dư vẫn thật đáng tin cậy. Căn cứ phân tích của nàng cũng rất đặc biệt, không phải theo chủ đề của những chính trị gia để tìm kiếm đáp án, cũng không để ý tới ý kiến của những nước lớn nào khác, hay là ý kiến của Liên Hiệp Quốc, chính yếu nhất chính là nàng bắt lấy đặc điểm của người Mỹ, không bao giờ chịu có hại hay chịu thiệt thòi.
16 Trước khi tắt đèn, Diệp Khai đưa Chung Ly Dư về ký túc xá. Nhưng Chung Ly Dư đi vào chưa bao lâu lại trở ra, sắc mặt có chút xấu hổ. - Làm sao vậy, không nỡ rời xa anh sao?Diệp Khai có chút ngạc nhiên cười hỏi.
17 Tô Khải Văn chứng kiến Chung Ly Dư cùng một nam tử trẻ tuổi ngồi chung một chỗ, nỗi lòng ghen tỵ hừng hực thiêu đốt. Lĩnh vực nghiên cứu của hắn trong trường là văn phòng tự động hóa.
18 Có nên thi vào trường đại học Bắc Thanh hay không Diệp Khai còn chưa suy nghĩ kỹ, nhưng hiện tại hắn gặp phải một sự kiện khác làm hắn đau đầu. Diệp lão gia tử bỗng nhiên lên tiếng cho người dẫn hắn trở về nói chuyện.
19 - Ranh con, cháu nói khai chiến thì khai chiến, tổng thống Mỹ là cháu nuôi đó sao?Diệp lão gia tử mắng hai câu, phát tiết bất mãn một trận, rồi lại hỏi:- Căn cứ ở đâu?Diệp Khai thấy Diệp lão gia tử hỏi mình, liền đem chuyện mình cùng Chung Ly Dư bàn bạc trước đó lật ra nói lại một phen với Diệp lão gia tử, đơn giản chính là chi tiêu quân phí, lợi ích vốn liếng tập đoàn, việc tiêu thụ súng ống đạn dược vân vân…- Người Mỹ đang lo lắng không cách nào danh chính ngôn thuận tham gia vào sự kiện vùng Trung Đông, kết quả Iraq lại đưa lên lý do thích hợp như vậy, cháu cũng đang hoài nghi hai bên đang diễn kịch đó thôi.
20 Diệp gia chúng ta không cần đứng thành hàng!Nghe xong những lời này của Diệp lão gia tử, trong nội tâm Diệp Khai không nhịn được nhảy mạnh lên. Lão gia tử nói thật hào khí, nhưng trong lòng Diệp Khai lại nửa tin nửa ngờ.