41 Diệp Khai cũng không vào bệnh viện gần đó mà chở Ninh Sương thẳng tới tổng y viện của quân khu. Khi ở trên xe, Diệp Khai đã gọi điện thoại liên hệ với Nhị lão gia tử.
42 - Đương nhiên là cần, nếu không sao chúng tôi lại tới. Viên cảnh sát trịnh trọng đáp. Vốn bọn họ cũng không nói dài dòng như vậy, chỉ là sau khi đến tổng y viện quân khu, thấy phòng của Ninh Sương là phòng dành cho cán bộ cao cấp nên trong lòng cũng e dè.
43 - Đâm chết người rồi hả?! Trong phòng thẩm vấn, Diệp Khai cũng ngạc nhiên. Lúc hắn phóng xe đâm hai tên cướp đi motor cũng không cân nhắc đến những vấn đề khác, sau đó thấy bọn chúng ngã trong vũng máu cũng không cho rằng sẽ có án mạng.
44 Diệp Khai đang ngủ say, không đề phòng bị người đụng phải, lập tức tỉnh ngủ, trong lòng cũng hơi tức giận. Hắn mở mắt thấy là viên cảnh sát trước đó đi theo Tạ Quân Ngọc làm công tác ghi chép, đang đứng bên cạnh bàn cầm một cây dùi cui chọc vào người hắn.
45 - Có bản sự nha, lăn lộn vào tới cục cảnh sát. Diệp Tử Bình nhìn con trai, nhẹ nhàng nói. Diệp Khai chỉ cười nhẹ một tiếng, không dám nói gì. Thường nói người già và trẻ con cách nhau một thế hệ nên ông nội cưng cháu trai.
46 - Nhìn qua thấy tâm trạng hai vị lão gia tử không tệ nha. Diệp Khai dỏng tai nghe ngóng một lát thấy liền yên lòng. Kỳ thật hắn cũng biết, chuyện đâm chết người ngoại trừ hơi xui xẻo, còn thì không có bao nhiêu quan hệ tới hắn.
47 Diệp Khai vừa nói như vậy lập tức khiến mọi người chú ý. - Khục. . . . Diệp Tử Bình ho khan một tiếng, trừng mắt với Diệp Khai, ý bảo chỗ các trưởng bối nói chuyện, đâu phải chỗ con lên tiếng? Diệp Khai lập tức ngậm miệng, không dám nói thêm.
48 Kết thúc hội nghị ba thế hệ của lão Diệp gia, trong nhà trở lại yên tĩnh. Biểu hiện của Diệp Khai đã được sự khẳng định đầy đủ của hai vị lão gia tử. Diệp Tử Bình cũng phải nhìn con trai với ánh mắt khác, không còn đối đãi như còn là một đứa trẻ nhỏ.
49 Diệp Khai về đến nhà vẫn còn giữ vẻ mặt tươi cười. - Có chuyện gì mà vui mừng vậy, thi tốt à? Con đeo sau lưng vật gì thế? Mẹ hắn Mạnh Chiêu Hoa thấy thế liền tò mò hỏi.
50 Trước tết âm lịch năm 91, tình hình trong nước lẫn quốc tế đều có biến động. Trên bình diện quốc tế, liên quân do Mỹ cầm đầu đang triển khai chiến đấu với lực lượng vũ trang của Iraq.
51 Trước tết âm lịch một tuần, Chung Ly Dư từ Hong Kong trở về. Hiện tại Hong Kong vẫn còn nằm dưới quyền cai quản của nữ hoàng Anh, tuy vẫn còn được xưng là hoàng gia Hong Kong mà trong phim ảnh vẫn gọi như thế.
52 Trên thực tế đối với việc xử lý bảy trăm triệu đô la, Diệp Khai lúc này vẫn còn luôn do dự. Có một điểm hắn biết thật rõ ràng, tỉ suất hối đoái giữa đô la cùng nhân dân tệ một mực chênh lệch không ít, hôm nay tuy tỉ suất hối đoái vẫn chưa tới 5:1 nhưng ba năm sau sẽ tới con số thật khủng bố là 8:1.
53 -Có người đang nhìn anh…Chung Ly Dư hơi nhíu mày nhìn Diệp Khai nói. -Người có gương mặt điển trai, sẽ có người thích nhìn là chuyện khó tránh khỏi, tôi đã sớm thành thói quen!Diệp Khai không để ý, cười nói.
54 -Lại có chuyện như vậy?Uông công tử nghe xong cũng có chút khó thể tin nói:-Như vậy còn vương pháp sao? Giữa ban ngày lại có thể đổi trắng thay đen, quốc gia như vậy, hắc, không đáng Uông gia chúng ta đến đầu tư ah!Tạ Quân Hào đang nghẹn một bụng tức giận, thế nhưng nghe xong lời nói của Uông công tử nhịn không được muốn bật cười thành tiếng.
55 Sau buổi dùng cơm tại nhà hàng tây của Diệp Khai cùng Chung Ly Dư, không qua hai ngày thời gian động tác nhằm vào Diệp Khai đã tới. Vụ án Diệp Khai đụng người vốn đã chấm dứt một lần nữa bị Cục công an thành phố lôi ra, tỏ vẻ cần thận trọng phúc thẩm, một vị Hà phó bí thư bên Chính Pháp ủy thành phố biểu thị ra độ chú ý nghiêm trọng vụ án này, giao trách nhiệm cho nhân viên phá án điều tra chứng cứ xử lý vụ án.
56 -Lại có việc này?Trần Lập Phương nghe được tin tức trung ương có ý muốn xóa bỏ cơ cấu Ủy ban cố vấn trung ương, lập tức kinh ngạc. Bởi vì có câu nói không có lửa làm sao có khói, nhất là ở trong thủ đô, sau lưng mỗi một tin tức cũng là kết quả của mấy phương thế lực đánh cờ, hoặc là điềm báo trước khi hành động.
57 Bên Cục công an lập tức hành quân lặng lẽ, về sự kiện đụng người không còn ai nhắc tới. Nhưng Diệp Khai đối với việc này liền bất mãn, lập tức tìm tới tận cửa.
58 Vào ngày tết âm lịch, thành phố Minh Châu chính thức đưa ra một tin tức, đồng chí Phương Hòa cùng nhân dân thành phố Minh Châu cùng nhau ăn mừng năm mới.
59 Mọi người nghe xong câu nói cảm khái của Diệp lão gia tử, trong lòng đều có cỗ xúc động. Những người đang ngồi đều là quan viên phó cấp bộ trở lên, đối với tình thế phát sinh mấy ngày gần đây tự nhiên vô cùng rõ ràng, tuy dân gian còn chưa nhìn thấy rõ tình thế phát triển, nhưng ở vị trí như bọn họ cảm thụ so với bất luận kẻ nào càng thêm sâu sắc.
60 Kỳ thật trong lòng Diệp Khai cũng đang buồn bực, vô sự mà ân cần, không phải gian tức là tặc, hắn không có chuyện gì dưng không chạy tới bưng trà rót nước lại có mục đích gì đây? Không phải là vì muốn nhúng tay vào sự vụ của gia tộc sao.
Thể loại: Huyền Huyễn, Kiếm Hiệp, Truyện Teen, Xuyên Không
Số chương: 12