1 Cát vàng mênh mông. . . Gió thu lạnh lùng. . . Giữa bãi sa mạc mênh mông, bỗng có một bóng đen lớt nhanh qua như một làn tên xẹt. Bóng đen ấy nhắm thẳng một sờn núi phi vút tới.
2 Cuối cùng, Thôi Thiên Hàn đã bước đến trước mặt người ấy. Y đưa tay chỉ vào bụng mình nói :- Đá. . . hãy lấy sức đá mạnh ta một đá !Thôi Thiên Hàn hết sức kinh ngạc.
3 Thôi Thiên Hàn đáp :- Tôi không gạt ông đâu. . . Ồ, nhưng kể tù khi tôi bắt đầu hiểu biết, thì mỗi buổi sáng, mẹ tôi bảo tôi ngồi hai tiếng đồng hồ, rồi dạy tôi một số thiệu để làm theo.
4 Cô gái áo đỏ đáp :- Đúng thế !- Cô ấy hiện giờ ở đâu ?Ba cô gái áo đỏ nghe hỏi không khỏi kinh ngạc. Họ nhìn thấy tia mắt đầy sát khí phát ra từ con mắt độc nhất của Thôi Thiên Hàn, không khỏi bắt rùng mình, nói :- Anh muốn tìm cô ấy à ?- Không tìm cô ấy thì hỏi các cô làm gì ?- Hiện đang ở trong cung chúng tôi !- Cung của các cô ở nơi nào ?- Xin tha lỗi, về chổ không thể nói rõ ra được !Thôi Thiên Hàn bỗng nổi lên một ý nghĩ diệt trừ đối ph ương.
5 Trên khoé miệng của Thôi Thiên Hàn thoáng hiện một nụ cười lạnh lùng. Nụ cười ấy lạnh lùng đến tàn khốc. Chàng nói :- Càng đông càng tốt !- Nhưng tha ngài, cửa hiệu chúng tôi không đủ chổ chứa !- Như vậy, bảo họ xếp hàng ngoài cửa được rồi.
6 Sức phản công của Người Mặt Bạc khiến Thôi Thiên Hàn nhất thời không làm sao chống đỡ nổi. Nhờ thế, Người Mặt Bạc đã thoát khỏi sự truy đuổi của Thôi Thiên Hàn.
7 Trước tiếng cười ghê rợn đó, Thôi Thiên Hàn không khỏi kinh hoàng. Chàng bắt đầu có cảm giác là giọng cười của lão già ấy có ý đả kích và lăng nhục chàng.
8 Thôi Thiên Hàn lạnh lùng nói :- Bạch cô nương, đây là việc riêng của tôi. Cô không can thiệp đến được !- Nhưng tôi đã yêu anh rồi !Thôi Thiên Hàn giật mình, nhưng chàng lại lạnh lùng nói :- Có lẽ một ngày nào đó tôi sẽ cũng yêu cô.
9 Thôi Thiên Hàn thấy thế lại không khỏi sững sốt. Nhưng liền đó, chàng bước đến trước mặt lão già râu ria, cất tiếng hỏi :- Ông là Truy Hồn Kiếm Khách, Bang chủ Cô Lâu Bang đây chăng ?- Đúng như vậy !Trên miệng của lão ta hiện lên một nu cười, rồi lạnh lùng nói tiếp :- Ông bạn họ Thích đến đây để tìm ta chăng ?Thôi Thiên Hàn nghe nói vậy thì giật nẩy mình, nói lớn :- Ai họ Thích ? Ta họ Thôi đây mà.
10 Vừa nói dứt lời, thì lão ta lại bật tiếng cười to. Truy Hồn Kiếm Khách là một con người đang có địa vị. Trong khi đó, qua thế quét vừa rồi của lão già ngông nọ đã chứng tỏ là một tuyệt nghệ trong võ lâm.
11 Liền đó bỗng lại nghe một tiếng ụa to thứ ba tức thì người thiếu niên thô lỗ nọ cũng trào máu tư ơi ra miệng và thối lui một bước. Đây thực là một việc khiến ai nấy đều phải kinh hãi.
12 Chính vì lẽ đó, trong giới giang hồ mới ban cho bà ta một danh hiệu là Từ Mẫu Độc Phụ. Một năm sau, chẳng rõ tại nguyên nhân nào, Trần Đế bỗng nhiên xuất hiện trong chốn giang hồ.
13 Thôi Thiên Hàn cười lạnh lùng nói :- Có phải cô là Thích Thiết Hoa khét tiếng trong giới giang hồ đây chăng ?Thích Thiết Hoa không khỏi sửng sốt đưa mắt quét về phía Thôi Thiên Hàn rồi toàn thân rung động, buột miệng kinh hoàng rằng :- Ngư ơi.
14 Mang Sơn Quỷ Mẫu nói :- Vậy là ngư ơi không biết Vô Hình Độc Quân khét tiếng về chất độc trong khắp thiên hạ hay sao ? Nhưng, ta cảm thấy lấy làm lạ Ở chỗ Hội trưởng của Ngân Diện Hội chẳng rõ là một nhân vật như thế nào mà lại có thể tập hợp được một người như Độc Quân.
15 Qua một tiếng nổ "ầm", cát bụi tung bay mù mịt. Đồng thời từ trên rớt xuống một bao cát khá to. Thích Thiết Hoa thấy thế liền thở ra một hơi nhẹ nhàng, thầm mắng mình sao cảnh giác quá cao, cha kịp thấy rõ là đã đối phó ngay rồi.
16 Chỉ trong phút chốc mà Thích Thiết Hoa đã thấy mất cô gái áo xanh thần bí kia nên trong lòng hết sức kinh hãi. Cô gái ấy đã lấy lý do chữa trị cho Bạch Dung để cướp cô này đi, chẳng rõ với mục đích gì ? Đây là một việc không ai có thể đoán hiểu được.
17 Việc xuất hiện đột ngột của cô gái áo xanh tức Khôi Tâm Nhân này khiến Thích Đinh Nhạn biết rằng tình hình càng nguy ngập hơn. Chàng đã biết cô gái ấy cao cường đến mức không ai ngờ đến được.
18 Trong khi Thích Đinh Nhạn định bước xuống sạp đá, bỗng nghe một giọng nói già nua hỏi :- Thằng bé kia thương thế của ngư ơi đã hoàn toàn lành hẳn cha ?Thích Đinh Nhạn nghe thế không khỏi giật nẩy mình.
19 Phong Trần Cuồng Khách liền dừng chân đứng lại trước cửa động, đưa đôi mắt sáng quắc nhìn thẳng vào mặt của Thích Đinh Nhạn, lạnh lùng nói :- Thích Đinh Nhạn, trước khi ta truyền võ công cho ngư ơi, ta cần phải nói cho ngư ơi rõ :điểm thứ nhứt, sau khi ngư ơi học thành tài, nếu ai hỏi ngư ơi có phải là đồ đệ của ta chăng, thì ngư ơi phải phủ nhận ngay !- Thì vốn thực tôi nào phải là đồ đệ của ông đâu !- Điểm thứ hai, là vì ta đã có lời thề phải đợi đến ba tháng nữa mới có thể bước ra khỏi sơn động này, vậy trong vòng ba tháng đó, ngư ơi hãy giúp ta tìm hiểu một người!- Ai thế ?- Người ấy là Lê Thái Hoa !Thích Đinh Nhạn nghe thế không khỏi giật bẳn người, nói :- Cô ấy.
20 Trong cơn giận dữ, Phong Trần Cuồng Khách đã vung chưởng đánh ra với một sức mạnh ồ ạt như xô bạt cả núi. Hơn nữa, trong thế chưởng đó lại ngầm chứa ba sự biến hóa tuyệt diệu.
Thể loại: Kiếm Hiệp, Tiên Hiệp, Huyền Huyễn, Xuyên Không, Dị Giới
Số chương: 50