21 Thích Đinh Nhạn sực nhớ ra điều gì, nói :- Tôi cần đi gặp tỷ tỷ tôi trước đã !Người áo vàng nói :- Ngươi hãy yên lòng, cô ấy đã trở về - Chị tôi không hay tôi bị rơi xuống hố sâu sao?Người áo vàng gật đầu, rồi nói tiếp :- Thôi, chúng ta hãy lên đường vậy !Nói dứt lời, người áo vàng phóng mình đi mất dạng.
22 Phong Trần Cuồng Khách kẹp Thích Đinh Nhạn chạy đến nơi có tiếng thét phát ra, đưa mắt nhìn, thì trông thấy Thiên Âm Lão Nhân đang đánh với một người áo đỏ vô cùng ác liệt và khó phân thắng bại.
23 Phong Trần Cuồng Khách tỏ vẻ kinh ngạc, ý chừng như trả lời ấy rất bất ngờ và cũng rất khó hiểu. Nhưng, ngay lúc ấy bỗng có một tiếng quát to xé không gian vọng đến.
24 Thích Đinh Nhạn và Phong Trần Cuồng Khách nghe thế đều không khỏi bắt rùng mình. Thích Đinh Nhạn hỏi :- Võ công của chủ nhân chiếc Huyết Kiệu ấy rất cao phải không?- Chẳng những cao cường thôi đâu, mà người ấy lại còn hết sức độc ác nữa.
25 Thích Đinh Nhạn nghe thế không khỏi bắt rùng mình. Vì những nét thơ ngây khả ái của nàng giờ đã bay mất đi đâu hết cả. Chàng đã hiểu, thái độ thơ ngây vừa rồi là giả tạo.
26 Thích Đinh Nhạn thầm sợ hãi, tự hỏi không hiểu vì sao người ấy lại nhận ra chưởng pháp Phong Lôi Thập Nhị Phất? Bởi thế, chàng liền nói :- Phong Trần Cuồng Khách đã dạy cho tôi !- Vậy ngươi là đồ đệ của ông ấy chăng?- Không, chỉ là bạn thôi !- Hiện giờ ông ấy ở đâu?Thích Đinh Nhạn không khỏi giật mình thầm nghĩ rằng :- Vậy có lẽ hắn có mối thù chi với Phong Trần Cuồng Khách?ý nghĩ của chàng chưa dứt, đối phương lại lạnh lùng quát :- Nói mau !- Tôi muốn ngài hãy nói trước cho tôi biết, ngài là ai?- Ta là Huyết Kiệu chủ nhân !- Danh hiệu ấy tôi đã biết rồi.
27 Người áo vàng cười nhạt nói :- Kẻ hèn này không khi nào có ý như thế. Nhưng thấy rằng nếu Phong Trần Cuồng Khách chưa chết, thì ngày hôm đó tất ông ta sẽ đến dự!- Nói thế, tức ông đã có gặp Phong Trần Cuồng Khách rồi?- Tôi không phủ nhận điều đó !Huyết Kiệu chủ nhân cười lạnh lùng nói :- Tốt lắm, vậy ông bảo Phong Trần Cuồng Khách chuẩn bị đến ngày hôm đó dâng chiếc thủ cấp lên cho ta !- Lão phu sẽ thưa lại việc ấy cho.
28 Sự xuất hiện bất ngờ của cô gái áo xanh này thực đã khiến mọi người phải kinh ngạc. Trong số ấy, ngoại trừ Thích Đinh Nhạn đang nghĩ ngợi tìm cách tách rời Hứa Trân, còn thì bao người khác đều đổ dồn tia mắt vào khung mặt không một tí tình cảm của cô gái áo xanh.
29 Cô gái áo xanh lạnh lùng nói :- Giờ thì ta chưa có chi sai khiến. Vậy ông hãy trở lại lấp kỹ ngôi mộ đó đi !- Xin vâng !Cô gái áo xanh đưa mắt nhìn Phong Trần Cuồng Khách một lượt, nói :- Ông cứ hẹn lần hẹn lựa mãi, vậy sau ngày ra mắt của Ngân Diện Hội thì ông không còn trốn thoát nữa đâu!Câu nói của cô gái áo xanh chưa dứt, đôi mắt khẽ nhắm của Hứa Trân vụt mở to lên, hiện đầy sát khí nhìn chòng chọc vào mặt Thích Đinh Nhạn.
30 Thích Đinh Nhạn cười nói :- Các bạn trong Ngân Diện Hội hãy về nói với Trần Đế nghe là hôm ngày ra mắt của Ngân Diện Hội, Thích Đinh Nhạn này sẽ dẫn Tam Võ Vương đến tham dự đó.
31 Thích Đinh Nhạn nghe tiếng nói ấy, không khỏi kinh hãi. Trong khu Tử Vong Lâm này mà lại còn có một người thứ ba, đấy quả là một điều khiến chàng không thể ngờ được.
32 Tá Thiên Vương lên tiếng tiếp :- Tuy chúng nó không biết bay, nhưng đều mất tích một cách hết sức ly kỳ !- Có lý đâu tảng đá ấy lại nuốt chửng được chúng vào bụng?- Tảng đá ấy cha thành yêu tinh thì làm sao nuốt chửng được ba món vũ khí ấy?Thích Đinh Nhạn nói :- Nếu vậy, đấy là một chuyện như thế nào? Bao nhiêu giả thuyết đều thấy không thể xảy ra được, vậy tại sao trong thực tế ba món vũ khí ấy biến đi đâu cả?- Chắc chắn là bị người ta trộm đi rồi !- Chẳng phải ông vừa nói không ai có thể xâm nhập vào đây hay sao? Thế làm sao bị trộm được !- Kẻ đã trộm ba món vũ khí này không hề có xâm nhập vào đây !Lão ta bỗng ngng câu nói lại, đưa tay chỉ về phía tảng đá nọ tiếp rằng :- Cách xa tảng đá ấy ba trượng, chẳng phải toàn là vách đá đứng sững hay sao?Giờ đây, chúng ta đứng tại nơi này, nhìn về phía những tấm vách đá ấy thì chẳng có chi là khác lạ cả, song nếu ngươ di động tới ba bước, thì tấm vách đá ấy sẽ tự nhiên biến mất ngay.
33 Luật Nhân Vương cười khẽ nói :- Giờ thì ngươ có thể đi được rồi ! Nhưng, ngươ hãy xem chừng là trong vòng ba tháng mà ngươ không tìm được số binh khí của ba anh em chúng ta bị mất cắp, chiếc đầu của ngươ không có yên đâu !- Đệ tử dù có phải đánh đổi bằng sinh mạng đi nữa, cũng nhất định sẽ tìm lại cho được ba món binh khí ấy trong vòng ba tháng tới đây !- Nếu thế thì ngươ hãy đi đi !Thích Đinh Nhạn cha kịp trả lời, Luật Nhân Vương đã quày lưng đi thẳng vào túp lều tranh của ông ta trước tiên.
34 Chàng cúi người xuống đỡ người ấy lên, nhìn thấy vạt áo phía trước ngực của y đã bị xé toạc, và sáu quân cờ Xưa Pháo Mã đâu còn trong người y nữa. Thích Đinh Nhạn nghiến chặt hàm răng nghĩ rằng nếu vừa rồi mình không vì uất ức bỏ đi, sáu quân Xưa Pháo Mã ấy nào có bị kẻ địch cướp lấy được?Chàng đưa mắt nhìn kỹ người thanh niên họ Hồ ấy, thì thấy người chàng ta đã cứng đờ, trên mặt nổi đầy những mụn nước đỏ, dường như đã bị trúng độc vậy.
35 Cô gái áo xanh mỉm cười nói :- Được Phó Hội trưởng nể tình không khiển trách, thì gia chủ tôi thật cảm kích vô cùng. Riêng việc được Phó Hội trưởng ban cho chỗ ngồi, gia chủ tôi nhận rằng ngồi trên những chiếc ghế ở đây, không êm ái bằng ngồi trong kiệu, nên bà ấy muốn ngồi yên trong đó không cần bước ra, vậy xin Phó Hội trưởng hiểu cho !Không khí trong gian phòng sau khi cô gái áo xanh nói dứt lời, bỗng trở thành nặng nề ngột ngạt vô cùng.
36 Thiên Âm Lão Nhân bèn đem mọi việc xảy ra từ nãy đến giờ, nói lại sơ lược cho Thích Đinh Nhạn nghe. Thích Đinh Nhạn cười lạnh lùng không nói chi cả. Giọng cười nhạt của Huyết Kiệu Chủ Nhân lại vang lên :- Hội trưởng, ông có dám gỡ chiếc mặt nạ ra không?- Bản Hội trưởng chẳng dám làm trái lại với giáo điều, xin bỏ lổi cho về chỗ không tuân lện được.
37 Ánh sáng hung tợn chiếu rực trong con mắt độc nhất của Thích Đinh Nhạn, chàng gầm to :- Ông muốn chi thế?- Người của bản hội xem như đã thua trong trận này.
38 Thích Đinh Nhạn đã dùng thuật khinh thân tuyệt kỳ lao mình bay vút đi, nhưng Hội trưởng Ngân Diện Hội lại phi thân càng nhanh nhẹn hơn chàng. Lão ta bay lớt tới như một bóng ma, chận lấy phía trước mặt của Thích Đinh Nhạn, rồi vung chưởng quét ra.
39 Phong Trần Cuồng Khách ngạc nhiên nhìn Thích Đinh Nhạn, hỏi :- Tại sao lại xảy ra chuyện như thế?Thích Đinh Nhạn ấp úng, rồi gượng cười im lặng. Việc này chàng làm sao có thể trả lời thẳng được?Hồ Tịnh lạnh lùng nói :- Sao không tiện giải bày chăng?Sắc mặt của Thích Đinh Nhạn thoáng hiện nét hung tợn vốn có của chàng, nói :- Lão tiền bối, việc này thực tôi không tiện giải bày.
40 Thì ra, sau khi Thích Đinh Nhạn hự một tiếng khô khan, máu mồm tuôn trào, té ngồi xuống đất không còn đứng lên được nữa. Trong khi đó, Hồ Tịnh cũng bị hất lui ra sau ba bốn bước dài mới gắng gượng đứng vững lại được.
Thể loại: Kiếm Hiệp, Trọng Sinh, Tiên Hiệp
Số chương: 50