1 Trước khi vào truyện 1. Quý độc giả đã đọc Anh-hùng Tiêu-sơn giai đoạn một, mang tên Thầy tăng mở nước. Thấy tăng mở nước không phải là tên mới, vì đã xuất hiện vào đầu thế kỷ thứ mười hai, để chỉ chư vị tăng ni hồi đó biến đổi Phật-giáo từ Ấn-độ, Trung-quốc qua, thành một Phật-giáo dân tộc.
2 Nhật-Hồ lão nhân hướng Minh-Thiên chắp tay: - Đại sư! Năm nay lão phu đúng một trăm tuổi. Không biết đại sư niên kỷ đã bao nhiêu? Minh-Thiên đáp lễ: - So về tuổi tác, khi tiên sinh thành danh, cùng với Đông-Nhật lão nhân lập lên nhà Hán, lúc ấy tiểu tăng chưa ra đời.
3 Y đến trước Triệu Thành quỳ gối: - Vương gia! Tiểu tướng làm không tròn nhiệm vụ, hỏng đại kế của triều đình. Tiểu tướng xin chịu tội với vương gia. Triệu Thành nguyền rủa thầm Nguyên-Hạnh, nhưng y vẫn hướng vào Thuận-Thiên hoàng-đế: - Nam-Bình vương.
4 Ông chờ Dương Ẩn phản đối. Nào ngờ y đứng dậy dậy nói: - Bần đạo nguyên đệ tử phái Sài-sơn. Tuy đạo hạnh không làm bao, nhưng cũng có đôi chút tiếng tăm về đạo đức.
5 Bảo-Hòa hướng vào đệ tử Tản-viên: - Các vị có nghe Đỗ trưởng lão nói không? Một là Đỗ thưởng lão không biết võ công Tản-viên. Hai là Đỗ trưởng lão không thực thà.
6 Mỹ Linh kính cẩn mở tất cả ba mươi tờ giấy ra, trao cho Sử Anh. Sử Anh đưa ra trước đọc lớn: - Hai mươi mốt tờ có chữ Khai-Quốc vương. Bẩy tờ có chữ Lý Long-Bồ.
7 Tự-An cười nhạt: - Giữa phái Tản-viên với phái Đông-a có tình giao hảo từ lâu. Đỗ trưởng lão! Đúng ra, ta thấp hơn người một vai. Nhưng người không còn chức vị tôn sư phái Tản-viên nữa, ta không cần nể nang.
8 Nhật-Hồ lão nhân hỏi Bảo-Hòa: - Trần cô nương! Có thực cô nương theo học với Tây-dương Hồng-thiết giáo chủ chăng? Bảo-Hòa nghĩ: - Thân thế ông ngoại, ông nội, mạ mạ cao biết mấy, mà mình lại nhận làm học trò tên Tây-vực giáo chủ, một đại ma đầu ư? Nhất định ta không nhận.
9 Minh-Không thiền sư nói với Hồng-Sơn đại phu: - Xin đại phu lại ra tay cứu họ một phen nữa. Họ đau đớn quá, hoá khùng, hóa điên rồi. Hồng-Sơn đại phu vung tay, bốn viên thuốc bắn vào mình thầy trò Nhật-Hồ.
10 Lê Ba đánh một quyền vào giữa đầu bà. Binh một tiếng. Cao Huyền-Nga bị bật tung ra xa, sọ vỡ óc tung toé. . Nhà sư trẻ nổi giận phóng vào người y ba chỉ liền.
11 Sau đại hội, Thiệu-Thái, Mỹ-Linh, Bảo-Hoà, Thanh-Mai cùng các trưởng lão Lạc-long giáo dẫn giáo chúng về tổng đàn. Bây giờ Thiệu-Thái mới biết tổng đàn Lạc-long giáo đặt ở bãi Ngọc-thụy.
12 Trịnh Thư chỉ vào một con ngựa cột ở gốc cây, nói với Mỹ-Linh: - Ngựa đã thắng yên cương. Công chúa ra cửa Quảng-phúc, sẽ gặp Thân thế-tử, đễ cùng đi cứu vương phi.
13 Mỹ-Linh gõ cửa phòng thứ ba, một giọng nói quen thuộc vọng ra: - Ai đó? Rõ ràng tiếng Lê Thiếu-Mai, con gái Hồng-Sơn đại phu. Mỹ-Linh hỏi nhỏ: - Có phải cô nương Thiếu-Mai không? Thiếu-Mai giật bắn người lên: - Cô là ai? Biết rằng mình ngậm thuốc của Đỗ Lệ-Thanh, tiếng đổi đi, thành ra Thiếu-Mai không nhận được.
14 Ba người trở lại khoang thuyền giam tù. Thiệu-Thái lại phòng giam người đàn ông. Chàng gõ cửa ba lần. Bên trong có tiếng hỏi: - Ai đó? - Tôi cũng bị giam như ông.
15 Nguyên bên trong, có hai người: Thông-Mai, Bảo-Hoà. Bảo-Hoà cười: - Mỹ-Linh với lợn làm việc được quá. Cậu hai khen đấy. Lê Thiếu-Mai thuyết sao để tên Triệu Thành tin tưởng, như vậy ta thành công một nửa rồi.
16 Mỹ-Linh đưa mắt cho Thiếu-Mai. Thiếu-Mai tính đốt ngón tay: - Dư đại nhân há quên rằng: Khi thời chưa đến, vua Cao-tổ nhà Hán vẫn chỉ là đình trưởng. Phàn Khoái bán thịt chó.
17 Mỹ-Linh, Thiệu-Thái cùng tự hỏi: - Không biết tên này lý lịch ra sao? Võ công của y có lẽ không kém gì bọn trưởng lão Hồng-thiết giáo. Hôm trước y giả làm người ngoài, cướp quyển phổ tượng Tương-liệt đại vương.
18 Nàng tự giảng: - Hai câu có nghĩa từ Ân tới Chu cai trị Trung-nguyên, vàng ngọc súc tích. Hai câu này không có gì lạ. Nàng đọc xuống hai câu dưới: Trung-nguyên thống nhất, A-phòng cháy.
19 Bà Như đi trước dẫn đường. Mỹ-Linh, Thiệu-Thái theo sau, vào hậu điện đền. Phía sau hậu điện, hai ngôi tượng trong tư thế đứng. Một, mặt phúc hậu, mặc áo lụa mầu xanh, quần đen, dây lưng vàng, khăn choàng cổ cũng mầu vàng.
20 Mỹ-Linh, Thiệu-Thái cùng chắp tay hành lễ: - Lý Mỹ-Linh, Thân Thiệu-Thái xin ra mắt hậu duệ của Ngô đại-vương. Mong tỷ tỷ thứ cho tội quấy rầy. Nữ lang đáp lễ, rồi chỉ về phía ngư nhân chạy: - Chúng ta mau đuổi theo.