1 Sẩy tay. Thất bại. Bọn họ lập tức rút lui. Hành động lần này của bốn người bọn họ có thể nói là “gan lớn bằng trời”. Cũng vì kế hoạch này quả thật lớn gan điên cuồng, đủ khiến cả thiên hạ đều kinh hãi, cho nên bọn họ mới chịu ra tay, mới nguyện hành động.
2 Mặc dù cả gan hành thích hoàng đế là vì nguyên nhân lớn lao thay trời hành đạo, vì dân trừ hại, nhưng phía sau mỗi nguyên nhân lớn luôn có một chút tư tâm nhỏ thúc đẩy, xúi giục, mà những “nỗi khổ tâm nhỏ” này sinh sôi kết hợp, mới tạo thành lý do lớn quang minh chính đại dễ bề nói với bên ngoài.
3 Có lẽ, thiên hạ đệ nhất cũng không đáng sợ như vậy. Bởi vì người người đều muốn tranh giành thiên hạ đệ nhất. Đúng vậy, “thiên hạ đệ nhất” phần lớn là hữu danh vô thực, nếu không thì cũng không lâu dài.
4 Chiếc đầu của Lương Tiện Nhi rời khỏi thân thể, bởi vì thế tới rất mạnh, thế kiếm cực nhanh, cho nên vẫn đang bay, còn đang bay, bay qua mái ngói lưu li phát ra lân quang khi ánh trăng chiếu rọi, bay qua đường dài ngõ hẹp trải đá xanh bị bóng đêm che lấp, bay qua trên điện Kim Loan, bay qua dòng sông hộ thành lẳng lặng xa xăm, bay qua cây nguyệt quế trong hậu viện phủ Lương Tư Công, bay qua bầu trời, bay qua phố xá, bay qua miếu thờ, bay qua cây đào mùa xuân nở rộ, sau một tiếng “cộp” rơi xuống trong viện này.
5 Y nhận ra chiếc đầu này. Chiếc đầu này mang đến một tin tức. Là tin dữ. Lúc y nhặt chiếc đầu này lên, bên cạnh còn có một người. Người này cao nhưng không gầy, mặt dài và đỏ, khóe môi có một nốt ruồi đen đến phát sáng, cổ họng có một nốt ruồi đỏ đến bốc lửa.
6 Trương Thán và Tôn Ngư cũng nhìn về chiếc đầu này. Hai người đều kinh hãi. Không, là một người kinh, một người hãi. Trong giang hồ sóng to gió lớn, trong võ lâm chém giết liên miên, trong kinh thành thay đổi không ngừng, trong bang phái người sống người chết, bọn họ vốn đã nhìn quen.
7 Trương Thán đã trở về. Hắn dẫn theo Thái Tâm Không. Hắn trở lại thật nhanh. Vừa nhìn thấy chiếc đầu của Lương Tiện Nhi, Thái Tâm Không liền kêu một tiếng bi thảm, gần như muốn ngất xỉu.
8 - Hoàng đế ở nơi nào. Dương Vô Tà đáp:- Đầu dây sẽ ở nơi đó. Thích Thiếu Thương như có suy nghĩ. - Có điều. Trên mặt Dương Vô Tà hiện lện vẻ trầm trọng hiếm thấy:- Bất luận muốn tháo chuông hay là cắt dây, chúng ta đều cần một người phối hợp và trợ giúp.
9 Hà Trạch Chung dẫn Tôn Thanh Nha trở lại. Tôn Thanh Nha cũng mang đến một thứ, đó là một cây kéo lớn màu vàng giống như miệng hổ, lại khảm răng cưa, “cụp” một tiếng là có thể kẹp đứt một cái đầu người.
10 Dương Vô Tà chưa từng “đi theo” Bạch Sầu Phi. Sau khi kế hoạch chín muồi, lúc phản bội Tô Mộng Chẩm, Bạch Sầu Phi cũng muốn giết chết Dương Vô Tà. Nhưng Dương Vô Tà cảnh giác rất nhanh, hai tên cao thủ mà Bạch Sầu Phi phái đi truy sát Dương Vô Tà là Ngôn Trung Hư và Trí Lợi, lại bị cao thủ của hai đảng Phát Mộng âm thầm ủng hộ Dương Vô Tà giết chết, còn Dương Vô Tà cũng mất tích tại cửa hàng Hán Đường Gia Tư, từ đó không thấy nữa.
11 Cho dù Thích Thiếu Thương mới cầm quyền trong thời gian ngắn ngủi, y cũng cảm thấy Dương Vô Tà dường như có phần thiên vị kỹ nữ làng chơi, cho nên từng hỏi:- Kim Phong Tế Vũ lâu vốn không tham dự vào các ngành kỹ nữ, đánh bạc, trộm cướp, lừa gạt.
12 Đây là tin tức thứ nhất. Lão gia tử ở hẻm Tiểu Điềm Thủy, hơn nữa còn là trong “khuê các” của Lý Sư Sư. Không chỉ một tin tức, còn có tin thứ hai. Dương Vô Tà tiếp tục báo cáo với Thích Thiếu Thương:- Ngoại trừ biết được hành tung của lão gia tử, ta còn có một tin khác.
13 - Đã như vậy. Thích Thiếu Thương nói:- Chúng ta hành động đi!Thái Tâm Không đứng ra nói:- Để tôi đi!Tôn Thanh Nha cũng nói: - Tôi cũng đi!Bọn họ đều lòng đầy căm phẫn, muốn báo thù rửa hận cho huynh đệ, đồng môn.
14 Hành động. Tất cả đều phải dựa vào hành động, nói suông chỉ vô dụng. Nhất là trong võ lâm càng coi trọng hành động. Hành động ở đây phải dựa vào thực lực và võ công.
15 Tôn Ngư, Trương Thán, Lợi Tiểu Cát, Chu Như Thị đã che mặt, cùng Thích Thiếu Thương chạy về hướng Sầu Thạch trai. Bọn họ khí thế như cầu vồng, đấu chí hừng gực.
16 Đến lúc chân chính hành động, thân hình Lôi Quyển lướt đi, cảm giác này lại càng mãnh liệt. Bởi vì đây là ban đêm. Dưới trăng sáng, mái tóc của y tung bay, thân hình nhỏ gầy lướt đi, cùng với thân pháp đơn bạc linh hoạt như ma quỷ, thật sự rất giống một con dơi.
17 Phản ứng của Tôn Kiếm Yêu không thể nói là không nhanh. Hơn nữa còn cực nhanh. Hắn lập tức vơ lấy kiếm, lại rút kiếm ra, nhưng tấm lưới lớn màu đỏ thẫm kia đã bao trùm lấy hắn.
18 Mệnh lệnh của Thích Thiếu Thương là “bắt sống Kiếm Yêu, còn lại giết chết”. Mệnh lệnh chỉ là mệnh lệnh. Mệnh lệnh nếu như không có ai đi thực hiện, cũng giống như hoàng đế không có quân đội.
19 “Kiếm Quỷ” Dư Yếm Quyện gặp phải Lôi Quyển giống như một con quỷ. Chỉ xem ai là người đi gặp quỷ trước. Kiếm Quỷ đã lướt đến sau người Lôi Quyển. Kiếm của hắn còn tới trước cả hình bóng, một kiếm đâm vào nách trái Lôi Quyển.
20 Thật khổ!Đây là một câu trong lòng “Kiếm Yêu” Tôn Ức Cựu không dám thốt ra. Hắn vẫn không cam lòng bị bắt, không chịu vào khuôn phép. Hắn giống như một con thú bị vây, dựa sông chiến đấu.