101 Đột biến. Thẳng thắn mà nói, Thích Thiếu Thương bình sinh ghét nhất chính là đột biến. Đột biến không phải chuyện tốt. Đột biến thường thường chính là kinh biến.
102 Tôn Thanh Hà quát lớn một tiếng:- Tới rất hay!Lời còn chưa dứt, kiếm chiêu chưa xuất, thậm chí ngay cả sách lược phương pháp ứng phó hóa giải một kiếm kia của Quan Thất vẫn chưa nghĩ ra, hắn đã không quan tâm mọi thứ, bất chấp tất cả, nghênh đón kiếm khí, phản công Quan Thất.
103 Loại người giống như Quan Thất, trong tay đã từng nắm giữ quyền hành, khi đó Kim Phong Tế Vũ lâu và Lục Phân Bán đường đều không lớn bằng Mê Thiên minh do y quản lý.
104 Chu Nguyệt Minh gặp phải nguy hiểm. Hắn gặp nguy hiểm không phải bởi vì đấu với Quan Thất, mà là vì mối họa ngầm Mễ Thương Khung. Công kích của Mễ Thương Khung đối với Quan Thất là cuồng bạo, mãnh liệt, hung ác, tàn nhẫn nhất.
105 Sau lưng con người có ít nhất hai mươi sáu huyệt vị quan trọng, chỉ cần đánh trúng bất kỳ nơi nào cũng đủ dẫn đến mất mạng. Thực ra không phải, cũng không chỉ như vậy.
106 Biết người biết ta, trong lòng hiểu rõ. Bằng hữu tốt là tương tri, có thể đối xử chân thành. Nhưng có lúc kẻ địch tốt càng là tri kỷ tri âm, càng hiểu ngầm, càng hợp ý.
107 Y phi thân đến dưới con dốc kia. Y không tiếc tất cả, cũng không để ý tất cả. Y chỉ muốn gặp Tiểu Bạch, chỉ cần thấy Tiểu Bạch một lần. Trong lòng y đã có ràng buộc.
108 Quan Thất gần như kêu lên một tiếng. Y giống như bị người ta đánh một nhát vào lòng. - Nàng…- Huynh nhìn thấy ta rồi. Cô gái kia nói:- Huynh còn do dự điều gì?- Ta…- Huynh tới đây đi, để huynh nhìn rõ ta, ta nhìn rõ huynh…Lúc này Chiến thần Quan Thất lại ngoan ngoãn như con cừu non, thật sự mơ mơ màng màng đi tới.
109 Côn pháp kéo theo bão táp. Đó là côn trên tay Mễ Thương Khung, hắn đã nhặt “Triều Thiên Nhất Côn” lên. Hắn vốn đã vứt côn dùng ngón tay, hiện giờ lại bỏ ngón tay dùng côn.
110 Quan Thất không gặp được Tiểu Bạch. Một trận hoan hỉ công dã tràng. Y phi thân lên phía trên, giống như muốn ngăn chặn “vật lạ” kia, nhưng biến hóa lại đột ngột xảy ra, ánh kiếm chợt thoáng qua trong tia chớp lóe lên.
111 * Thiên hành kiện: vận động vững vàng của vũ trụ. Quần hùng vốn định tản đi, nhưng Dương Vô Tà lại muốn tìm Tam Khô đại sư thỉnh giáo “ngọn nguồn” một chuyện.