Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Giáo Chủ Lạc Đường Ký

Thể loại: Kiếm Hiệp
Số chương: 50
Chương mới nhất: Chương 50
Cập nhật cuối: 6 năm trước
Thể loại: giang hồ, cường cường, ngọt, 1x1, HEĐộ dài: 115 chương +. . . PNEdit: Heo QuayMột câu chuyện nói về việc giáo chủ võ công tài giỏi lại gặp một tai nạn bất ngờ khiến trí nhớ mình mất hết.

Danh sách chương Giáo Chủ Lạc Đường Ký


Chương 1

1 "Cũng đã lâu rồi, chưa có tin gì của giáo chủ sao?"

"Không có, không biết đi đâu rồi. . . Aiz. . . "

Tiểu Thanh Sơn của huyện Thanh Thủy giống như tên mình vậy, phóng mắt nhìn ra là một màu xanh trải ngàn dặm, suối núi uốn lượn chảy xuống, róc rách róc rách, tuy không phải là ngọn núi con suối nổi tiếng gì, nhưng cũng xứng với hai chữ "tú lệ [1]", có điều người dân ở thôn quanh đó lại không mấy người dám lên ngọn núi này.


Loading...

Chương 2

2 Tầm Liễu sơn trang được xây dựng rất độc đáo, điêu lan ngọc thế, muôn hồng nghìn tía, ngay cả một tảng đá cũng được đặt theo chủ ỷ, lúc này được mưa phun gột rửa, như lộ ra hương vị thướt tha quyến rũ.


Chương 3

3 Đối với chuyện không cần quá gấp gáp, Tần Nguyệt Miên luôn thích chú ý phần mình thấy hứng thú trước, sau đó mới xét sang phần khác.


Chương 4

4 Hiện tại Diệp Hữu chẳng nhớ ai cả, tất nhiên sẽ không có ấn tượng về vị giáo chủ Ma Giáo kia, nhưng y cũng sẽ không thành thật mà thừa nhận, chỉ nói: "Có hơi quen tai, ta cần nghĩ một chút.


Chương 5

5 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Mảnh vải trên đầu Diệp Hữu là Văn Nhân Hằng tự mình băng lại, rất cẩn thận, chỉ lộ mắt và lỗ mũi, còn lại được che rất kỹ, nếu mà bỗng nhìn thấy thì giống như là một cái đèn lồng trắng dính trên cổ vậy, bởi vậy vừa vào đại sảnh đã hấp dẫn ánh mắt của toàn bộ người trong đó.


Chương 6

6 Sau khi Văn Nhân Hằng rời khỏi khách điếm, y che ô đi đến một khách sạn khác cùng con phố.

So với mấy nhà khác, đèn lồng bên ngoài khách điếm này không được đốt lên, lầu hai cũng tối mù, ngoại trừ ánh nến leo lắt ở đại sảnh thì còn lại đều bị đêm tối cắn nuốt, lặng im đứng trong mưa, lộ ra vài phần cô tịch thống thổ.


Chương 7

7 Vương gia Tô Châu không phải là môn phái giang hồ.

Hoặc là nói đã từng là, nhưng hiện giờ đã không phải.

Diệp Hữu từ khi biết được sư huynh là môn chủ Song Cực môn liền phát hiện mình không chỉ không nhớ được người, mà còn không nhớ được những môn phái giang hồ, chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi trong xe ngựa, chờ sư huynh đút cho.


Chương 8

8 Mừng ngày 30/4 - 1/5, post 3 chương ^_^

-------------------------

Nội dung trong mấy tờ giấy kia đều giống nhau.

Trong đó viết tao lão đầu họ Vương ra vẻ đạo mạo, trong ngoài không đồng nhất, sau lưng làm đủ mọi chuyện táng tận lương tâm, lại được thanh danh tốt bên ngoài.


Chương 9

9 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chuyện bố cáo chưa được nửa ngày, trong phố lớn ngõ nhỏ quán trà tửu lâu ở Tô Châu có thể thấy người tụ tập lại bàn luận sôi nổi, Diệp Hữu đi ngang qua còn nghe được mấy ngườ xì xầm nói Vương lão gia có thật làm chuyện gì không thể nói được hay không, nếu bị Vương gia chủ nghe thấy, vậy búng máu kia chắc chắn sẽ phun ra.


Chương 10

10 Người nói chuyện với Văn Nhân Hằng là một vị công tử trẻ tuổi, mắt sáng mày kiếm, trên mặt có vài phần ngạo khí.

Lúc thấy Diệp Hữu vào cửa, hắn đánh giá nhìn nhìn: "Đây là sư đệ ngươi?"

Văn Nhân Hằng gật đầu, cười nhìn sư đệ: "Về rồi?"

Diệp Hữu "ừm", nghe thấy sư huynh nhà y giới thiệu đây là Ngụy công tử, liền lễ phép lên tiếng chào hỏi.


Chương 11

11 Đám "đại hiệp" kia cuối cùng cũng không mời được người đến Phùng Xuân lâu như mong muốn.

Bọn họ bị ánh mắt ôn nhu của Văn Nhân Hằng đảo qua, không biết sao lại thấy hơi lạnh, thầm nghĩ không hổ là môn chủ, khí thế không giống với người thường!

Bọn họ lập tức cáo từ.


Chương 12

12 Kỷ thần y thì thào: "Quái lạ. . . "

Tay thả bên người của Văn Nhân Hằng nắm chặt, muốn hỏi một câu, nhưng rồi lại sợ cắt ngang suy nghĩ của ông, chỉ có thể nhìn chằm chằm không chớp mắt.


Chương 13

13 Ngay từ đầu Diệp Hữu vã Văn Nhân Hằng đã cảm thấy người hạ độc kia rất có thể là muốn đưa mọi người đến Tô Châu, chỉ là bọn họ vẫn không rõ ý đồ thực sự của người nọ, bây giờ thì đã hiểu được.


Chương 14

14 Từ khi có được quyển sách này, chưa ngày nào Cát bang chủ được ngủ ngon.

Lúc đầu là bị đăng diệt độc làm hoảng sợ, sau lại bị người giang hồ vọt đến làm hoảng sợ, ông như một ông cụ tay trói gà không chặt ôm ấp trân châu đi cùng đàn đạo tặc, ngày ngày hoảng loạn, sợ bảo vật bị phát hiện đưa đến họa sát thân.


Chương 15

15 Mấy ngày liền không có tiến triển gì, Miêu trưởng lão lo lắng không thôi, nên rất nghiêm túc trong chuyện lẻn vào thư viện Định Thiên, vẻ mặt rất nghiêm túc.


Chương 16

16 Có đôi lúc Văn Nhân Hằng cảm thấy tính nhẫn nại và tâm trí của hắn cả đời này đều hao hết lên người sư đệ.

Tuy nói nếu có thể được như mong muốn, thì dù có tiêu hao hết thì hắn cũng vui mừng, nhưng mỗi lần bị sư đệ làm cho không biết phải làm thế nào, hắn vẫn sẽ nảy sinh thôi thúc đừng vô nghĩa với sư đệ nữa, trựa tiếp khóa người trên giường luôn.


Chương 17

17 Phùng Xuân lâu là kỹ viện lớn nhất của thành Tô Châu.

Hoàn phì Yến gầy, mỹ nữ như mây, bà chủ lại nhân dịp thành Tô Châu nhiều người đến liền bảo đám vũ cơ dáng người xinh đẹp xuống múa một khúc, người xem cũng mất cả hồn, khiến việc làm ăn ở Phùng Xuân lâu tăng rất nhanh.


Chương 18

18 ". . . Ngay cả môn chủ của chúng ta cũng khen y".

Dù sao đao ba nam cũng đã đi theo Văn Nhân Hằng nhiều năm, mặc dù trong lòng sóng cuộn biển gầm, nhưng hắn cũng chỉ tạm dừng một lúc rồi tự nhiên nói tiếp, hơn nữa khi Hiểu thiếu gia nhìn về phía hắn thì vẻ mặt cũng đã điều chỉnh tốt, làm người không thể bới ra chỗ sai nào.


Chương 19

19 Huyện Cư An là một huyện nhỏ ở phía Nam.

Nơi này không lớn cũng không giàu có, nhưng hơn ở chỗ người dân lương thiện, chưa từng xảy ra nhiễu loạn, nhưng vài ngày gần đây, Huyện thái gia hơi đau đầu, từ sau khi một đám người giang hồ bỗng vào huyện thì ông chưa từng ngủ ngon lần nào, sợ có chuyện gì, mấy ngày liền toàn mơ thấy cảnh máu me.


Chương 20

20 Đám người minh chủ rất nhanh đã nhận ra, bọn họ nghĩ việc này quá đơn giản rồi.

Bởi vì không chỉ có nhóm người ở thành Tô Châu, mà người trong cả giang hồ gần như đều chạy đến đây.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Kiếm Động Cửu Thiên

Thể loại: Kiếm Hiệp, Dị Năng

Số chương: 1222


Cô Gái Đồ Long

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 102



Thính Tuyết Lâu 2 - Phong Vũ

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 1


Kiếm Tâm

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 1


Phi Ðao Hựu Kiến Phi Ðao

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 7


Chưởng Hồn Chiêu

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 40



Tiêu Thập Nhất Lang

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 25


Kì hiệp Côn Lôn kiếm

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 20