1 Độc Long Cương, một ngọn núi thấp nhưng rộng lớn, một trong những thắng cảnh nổi danh vùng tây bắc Kim Lăng. Chênh chếch về phía đông, một ngôi chùa cổ dựng lên từ thời đại lục triều không rực rỡ trang hoàng nhưng sừng sững choán cả một vùng rừng núi thâm u, khí thế cực kỳ hùng vỹ:Linh Cốc Tự.
2 Trong phòng bóng tối om om. Giang Hàn Thanh đang ngồi trên ghế sắc mặt hầm hầm. Tử Quyên quay lại khẽ nói:- Quản tiêu đầu, thời gian cấp bách quá rồi, tiểu tỳ không tiện nói nhiều hơn.
3 Nắm cứng hai tay đập mạnh lên bàn, giọng của Quách Thế Phần giận dữ:- Chứng cớ rõ ràng, ngươi còn muốn lấp liếm nữa à?Quản Thiên Phát trấn tĩnh tinh thần ngửng mặt nhìn thẳng vào mặt gia sư:- Bẩm sư phụ, đệ tử cũng có nhân chứng!Quách Thế Phần thét lớn:- Nghiệt súc, trước mặt ta ngươi vẫn cứ cường biện hay sao?Quản Thiên Phát nói:- Đệ tử không dám thế.
4 Là Chưởng môn mà cũng là người lãnh đạo Hoài Dương Tiêu Cục môn phái, một tiêu cục có tiếng khắp vùng Giang Bắc, Kim Xí Điêu Quách Thế Phần tự nhiên biết nhiều hiểu rộng.
5 Và không hiểu nghĩ sao, Đường Hoa Đà vụt quay mình lại nói với Quách Thế Phần:- Lão tiêu đầu, con a đầu này là người trong quý phủ đấy à?Quách Thế Phần hỏi lại:- Đường tiên sinh chắc đã thấy cô ấy tự xông vào rồi đấy chứ?Đường Hoa Đà cười lớn:- Đây là hậu đường của Hoài Dương Tiêu Cục, thì ai là người ngoài lại có thể ngang nhiên xông vào được chứ?Tử Mai nói:- Ngươi đừng có kéo lão tiêu đầu vào đây để mong làm loang chuyện, chính ta đã theo ngươi đến đây.
6 Khi đến tá túc ở Hoài Dương Phái, Giang Hàn Thanh nghĩ rằng chỉ tạm đỡ đôi ngày rồi sẽ tìm phương giải quyết, không ngờ mới đến chưa trọn một ngày thì chuyện phiền phức đã đến ngay cho những ân nhân của mình, tự nhiên trong lòng hắn vô cùng cảm khái.
7 Họ đến rất hung hăng và họ đi lại rất im lìm. Đám người của bọn Mai Hoa Lệnh Chủ quả đã không ngờ sự thể xảy ra như thế và kết thúc lại như thế. Chính cả những người của Hoài Dương Phái cũng không ngờ.
8 Quách Thế Phần chỉ vào Giang Hàn Thanh đang ngồi dựa bên bực đá:- Khang lão ca đã hỏi thì lão phu không dám dấu vì đây là hai người cháu của lão phu mà chẳng may một lại bị người ám toán thân mang trọng bịnh, bao nhiêu đại phu thảy đều thúc thủ, bất đắc dĩ lão phu phải đưa đến đây để van cầu Bạch Vân Quan.
9 Bọn Lý công tử vừa đi thì Quách Thế Phần vội hỏi ngay:- Quản nhi, ngươi không bị thương đấy chứ?Quản Thiên Phát lau mồ hôi ngửng mặt cười:- Di trượng, cũng may cánh tay của cháu chỉ bị đánh bạt tê rần.
10 Biết đó là câu xóc óc, nhưng Thanh Kỳ Lệnh Chủ vẫn cười rổn rảng:- Và bây giờ thì Quan chủ đã nghe cũng đâu có muộn chi. Thanh Phong đạo trưởng nghiêm giọng:- Đang lúc giữa đêm, ba vị tự chuyện xâm nhập Bạch Vân Quan chẳng hay có chi dạy bảo?Thanh Kỳ Lệnh Chủ hỏi lại:- Tại hạ có nghe "Tiên Nhân Chưởng" Lý đại hiệp đến dưỡng bệnh nơi đây chẳng hay có thật như thế không nhỉ?Quách Thế Phần khẽ gục gặc đầu.
11 Quách Thế Phần và Nhậm Bá Xuyên trở ra khách thính thấy Quản Thiên Phát vẫn còn canh giữ nơi cửa, năm cái thây của bọn áo đen đã biến thành năm vũng nước vàng.
12 Nhìn theo bước đi của Mai Hoa Lệnh Chủ, Quản Thiên Phát bước sát bên nói nhỏ với Giang Hàn Thanh:- Tên ma giáo đó cơ trí âm hiểm lắm, chúng ta phải hết sức cẩn thận đề phòng.
13 Suốt ba đêm, cải trang làm một trung niên văn sĩ Giang Hàn Thanh gần như không còn một ngóc hẻm nào trong thành Kim Lăng mà không đi đến. Từ phía Đông, nơi Phu Tử Miếu đến Tần Hoài Hà, từ phía Nam Hoa Vũ Đài, Báo Ân Tự thẳng qua phía Tây Mạc Sầu Hồ dẫn đến Long Thiên Lý.
14 Bóng tịch dương đã ngậm trùm trái núi, ngôi thành càng về chiều càng hiện rõ nét âm u. Chung quanh đá dựng chập chồng không thứ lớp tạo cho tòa "Quỷ Liễm Thành" một khung cảnh hoang tàng cổ lỗ.
15 Gương mặt đằng đằng sát khí của lão áo xanh quả nhiên dịu lại, giọng nói của ông ta cũng hòa hoãn hơn nhiều:- Lão phu có một chuyện muốn thỉnh giáo, mong nhị công tử nên đáp lại thật tình.
16 Gương mặt đằng đằng sát khí của lão áo xanh quả nhiên dịu lại, giọng nói của ông ta cũng hòa hoãn hơn nhiều:- Lão phu có một chuyện muốn thỉnh giáo, mong nhị công tử nên đáp lại thật tình.
17 Một mình Giang Hàn Thanh ở trong tịnh thất, cho đến chiều tối, người đạo sĩ áo xanh mới hối hả trở vào trong vòng tay mỉm cười:- Đơn đường chủ cho lệnh khởi hành nên bần đạo có chút chuyện muốn thương lượng với Giang nhị công tử.
18 Cách thoát thân của Giang Hàn Thanh làm cho nhị vị cao tăng Thiếu Lâm khựng lại trố mắt sững sờ. . . Giác Minh Thiền Sư chỉ nghe đầu trượng của mình gợn nhẹ y như đụng vào một hạt cát bay giữa không trung thì hai bóng xanh của đối phương đã bắn mất không còn thấy bóng dáng.
19 Còn đang băn khoăn tìm lối giữa khu rừng rậm rạp. Chợt thấy từ phía nam một đoàn người nối đuôi nhau lao tới bằng dáng cách cực kỳ gấp rút, Giang Hàn Thanh lật đật ẩn lên một tàng cây rậm.
20 Bốn tên Lệnh Chủ cúi gập mình:- Chúng đệ tử xin tuân lệnh. Tam Cung Chủ nói:- Các ngươi hãy ở lại đây nghe theo hiệu lệnh của Quách hộ pháp, sau khi trừ được Nghiêm Hữu Tam rồi thì Bạch Kỳ Lệnh Chủ do người thay thế.