21 Đưa Hàn Thiếu Sơn ra tới cửa Nghiêm Hữu Tam đứng nhìn theo dáng đi thư thái cửa hắn mà mím miệng hừ hừ trong cổ. . . Nghiêm Tú Hiệp hỏi:- Nhị thúc, chẳng hay nhị thúc thấy hắn như thế nào?Nghiêm Hữu Tam trầm ngâm:- Rất khả nghi, nhưng cũng chưa nắm chắc căn cơ của hắn.
22 Bạch Kỳ Lệnh Chủ bước tới vòng tay:- Nghiêm đại hiệp quả là con người thủ tín, tại hạ đã chờ đại hiệp ở đây. Nghiêm Hữu Tam giả vẫn ngồi trên lưng ngựa:- Các hạ có phải là phân đàn chủ của Ngũ Phượng Môn tại Giang Nam đó không?Lão ta nhảy xuống ngựa trước khi chấm dứt câu hỏi ấy.
23 Sáng hôm sau, khi Hàn Thiếu Sơn rửa mặt vừa xong thì nghe bên ngoài có tiếng động và tiếng người gõ cửa. Hàn Thiếu Sơn hỏi:- Ai đấy?Bên ngoài có tiếng đáp:- Hàn công tử đã dậy rồi à?Vừa hỏi hắn vừa mở cửa.
24 Như đã sẵn chuẩn bị trước, Nghiêm Hữu Tam khoát mạnh cánh tay giải phá chưởng phong đồng thời trầm giọng:- Tú Hiệp, hãy giữ chặt cửa đừng cho con tiện tỳ chạy thoát.
25 Bước dần ra cửa, Vô Trần Sư Thái căn dặn Liễu Nhân :- Ngươi xuống trù phòng bảo sửa soạn cơm chay cho nhanh !Liễu Nhân đứng bên ngoài cửa tự nhiên nghe rất rõ câu chuyện giữa Nghiêm Hữu Tam và sư phụ của mình, khi nghe dặn là lật đật đi ngay.
26 Nghiêm Hữu Tam liếc nhìn mọi người và khẽ thở dài:- Nếu huynh đệ không nhìn lầm thì thân pháp của cô gái tên Trầm Hương sử dụng đó là. . . "Ngư Long Bá Biến".
27 Cây lá về đêm hòa đồng với màu trời nhuộm cả khu rừng đen kịt. Gió từng cơn phất mạnh làm cho hơi lạnh luồn theo khe hở của cánh cửa thốc vào đại điện, nhưng bốn người vẫn tịnh tọa không một ai máy động.
28 Giác Minh thiền sư chống cây thiền trượng nhích dần tới trước kiệu thì hai tên tỳ nữ đứng phía trước đưa tay nhẹ vén bức rèm. Một con người vóc dáng nhỏ thó ngồi yên như khách nhàn du, mặt đeo một cái mặt nạ bằng đồng óng ánh.
29 Nghe Giang Bộ Thanh hỏi, Giang Hàn Thanh nhìn sững hắn và cười lên ánh mắt :- Chứ hôm nay không phải đại ca đã đến Thanh Lương Tự sao ?Giang Bộ Thanh kinh ngạc :- Hiền đệ, sao em lại hỏi lạ như thế chứ ? Em bảo hôm nay anh cũng đến Thanh Lương Tự à? Chuyện thật là kỳ quái nhỉ? Hôm qua từ Trấn Giang trở về bị cảm gió, nên ngu huynh không ăn cơm được chỉ có uống được một ít nước thuốc rồi trùm mền nằm mà cho đến bây giờ hiền đệ xem, xác thuốc vẫn còn để dở.
30 Hai thanh kiếm đi sát vào nhau một cách nhẹ nhàng và hai bóng người cùng lướt sát qua nhau. Chiêu thế không đối đẫy, nhưng cả hai đều thầm ức đoán được một cách khá rõ ràng về sức lợi hại của nhau và hai thanh kiếm lại nhoáng lên tạo thành một màn sương dầy đặc bao cả hình bóng hai người, không ai đứng ngoài có thể phân biệt được đâu là thế công, đâu là thế thủ.
31 Ra đến đại sảnh Lý Duy Năng thấy một người tráng niên khoảng ba mươi tuổi khí mặt hiên ngang, mặc dù vận trong mình chiếc áo thư sinh nhưng vẫn không kém phần uy vũ.
32 Chờ cho Trầm Di Nương hé cửa bước ra, Dương Sĩ Kiệt vội bước ra với cửa chốt lại. Lý Quang Trí vụt hỏi :- Cổ tiên sinh phóng châm bằng cách nào ?Cổ Thiên Khải mỉm cười :- Lão Trang chủ yên lòng, lối phóng châm của lão phu không khi nào làm động mạnh đến bệnh nhân.
33 Lý Duy Năng nhìn thẳng vào mặt Trầm Di Nương, hắn đã cố kéo dài cái nhìn nghiêm khắc ấy và một lúc sau mới nói :- Hắn bảo là. . . Hắn vừa mới nói tới đó thì nhanh như chớp, Lý Quang Trí vung tay điểm ngay vào huyệt đạo.
34 Thấy Thanh Kỳ Lệnh Chủ đã thoát ra ngoài mấy trượng, Lý Duy Năng giận lắm hắn phóng chận ngang đầu người áo đen và tung chiếc quạt ra như sấm sét. . .
35 Qua khỏi một khúc quanh trên đại lộ là đến một con đường tàng cây sầm khuất, tuy cũng có xe ngựa chạy qua nhưng không ồn ào lắm. Chiêu Hiền Trang quả là một khách sạn yên tĩnh.
36 Thấy Phi Cảnh đại sư ân cần như thế, Tử Kỳ Lệnh Chủ lật đật vòng tay :- Hộ Pháp có lòng khoản đãi như thế thật chúng đệ tử áy náy vô cùng. Cả bọn theo chân Phi Cảnh vào đại sảnh, quả nhiên nơi đây đã bày sẵn tiệc chay.
37 Sáng sớm ngày thứ hai, do Tử Kỳ Lệnh Chủ dẫn đầu cả bọn kéo tới đại sảnh, nơi đây tên tỳ nữ Nể Vân của Tam cung chủ đã đứng trực bên ngoài. Vừa thấy bốn người, Nể Vân vội nói :- Xin tứ vị Lệnh Chủ hãy vào, Tam cung chủ đã đến lâu rồi.
38 Sườn núi dốc nghiêng, bên dưới là một vực sâu nước chảy rào rào, bốn phía tối om. Một tên đại hán áo đen móc túi lấy đá đánh lửa châm vào chiếc đèn lồng, đưa lên cao.
39 Bước theo Đơn Hiểu Nhiên, Giang Hàn Thanh hỏi nhỏ :- Dám hỏi đường chủ chẳng hay thái quân là ai thế ?Đơn Hiểu Nhiên thấp giọng :- Vệ thái quân. Tuy chưa biết Vệ thái quân là ai nhưng Giang Hàn Thanh thấy chưa tiện hỏi nhiều nên hắn làm thinh bước theo rẽ sang bên trái.
40 Cung Quan Võ đi rồi, Gian Hàn Thanh vào phòng ngồi tịnh dưỡng trong trang viện đã lên đèn. Hương Lan bên ngoài lên tiếng:- Tiểu tỷ xin dâng nước cho nhị công tử.