1 Ðêm hôm đó thật tối đen, trăng sao bị mây che phủ. Ánh đèn trong phố đã tắt hết. Xung quanh tĩnh mịch đến rợn người. Bỗng trên đường có một người đàn bà mang bầu khập khiễng, loạng choạng ráng chạy về phía trước.
2 Năm năm sau. Tại trấn Sơn Ðông. Ngoài đường mưa tầm tả, không một bóng người qua lại. Mọi căn nhà trong trấn đều đã đóng cửa cài then cẩn thận. Lâu lâu một cơn gió thổi ào qua như muốn bốc một mái nhà nào đó tung lên.
3 Ngân Thiết về tới nhà, nhẹ nhàng đáp xuống sân trước nhà. Thình lình từ đâu một bóng người nhảy ra lao thẳng vào chàng nhanh như chớp. Hai tay đang vướn bận ôm giữ hai người, Ngân Thiết không còn tay nào khác để rút gậy hoặc xuất chưởng ra chống đỡ, chàng vội lắc mình tránh né.
4 Ngân Thiết về đến căn nhà phía Đông trấn Sơn Ðông, thì một người nhào đến nắm vai chàng hỏi : - Ngươi đi đâu bây giờ mới về? Ngân Thiết không trả lời, chàng bước vào nhà thì thấy trong nhà trống lốc, bàn ghế đồ dùng đều đã được ai dọn sạch.
5 Ngồi trong căn phòng đơn sơ của nhà bếp, Ngân Thiết nhìn cô gái bí mật ngồi tu từng ngụm rượu ừng ực. Uống xong nàng lại bốc từng miếng thịt gà nhai nhồm nhoàm.
6 Chàng vừa hét xong, thì một tràng vỗ tay lốp đốp vang lên : - Người nói hay lắm. Có lòng tin thì tất thắng. Cả năm người Lục gia trang và Khả Thanh đồng quay lại.
7 Họ tới chỗ giao đấu hôm qua. Bốn bề vắng lặng. Trên mặt đất còn in vài vết cháy đen do roi của Kim Diện Nhân quét đến hoặc do những đường chớp sét của Ngô Khả Sinh đánh xuống.
8 Mãi tới năm ngày sau, Thanh Diện Nhân mới tỉnh lại, nhưng còn phải nằm thêm một ngày nữa mới đi lại được. Tới ngày thứ tám thì Tần nương tỉnh hẳn, điều đáng buồn là bà ta hoàn toàn bị mất hết công lực, chẳng khác chi người bình thường.
9 Bên ngoài cổng chính của Kim đại phủ, ba người Lục gia trang đang đánh nhau hăng say. Bất chợt có một người quát lớn : - Dừng tay! Bọn đại hán từ từ dạt qua hai bên, nhường lối cho người vừa mới cất lên tiếng quát đó.
10 Công Tôn Nghĩa đã suy nghĩ rất lâu. Cả đêm hắn cũng không ngủ được cũng chỉ vì suy nghĩ về lời nói của cô gái lạ kỳ quái kia. Không những lời nói của cô ta cứ văng vẳng bên tai, mà cả khuôn mặt xinh đẹp của cô ta cứ lờn vờn trước mặt hắn.
11 Bọn Lục gia trang tuy từ giã Tô Ðằng Giao nhưng họ không hề rời bỏ Tây Thành. Sau mấy ngày ở trong Kim đại phủ, họ chẳng thấy bóng Tô Ðằng Không ở đâu.
12 Bọn người Lục gia trang ở lại Tây Thành thêm vài ngày nhưng họ lại không thấy bóng Bạch Tiểu Kha. Cô gái không có ở đó có nghĩa là đã đi đến một nơi nào đó.
13 Tô Ðằng Không tuy là một kẻ mưu mô xảo quyệt, đã từng làm chuyện ác, nhưng dù sao ông ta cũng là chồng của mình, Lục Băng Tâm đâu thể nhẫn tâm bỏ đi. Nàng chạy lại xem xét, thì phát hiện Tô Ðằng Không chưa chết mà chỉ bị mất hết công lực như bọn người họ Bạch đã nói.
Thể loại: Kiếm Hiệp, Xuyên Không, Khoa Huyễn, Dị Giới
Số chương: 100