Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Phất Y

Thể loại: Dị Năng, Kiếm Hiệp
Số chương: 55
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Cả câu chuyện là những hành trình vượt thời gian, ghi lại những dấu ấn vàng son trong quá khứ, đây là một truyện kiếm hiệp đầy những màn tranh đấu, thi võ triển giới lại ở trong một thể giới khác biệt khiến người đọc không thể không lạc vào.

Danh sách chương Phất Y


Chương 1: Chuyện Xưa Kể Lại

1 Đọc hết một quyển sách, ngắn thì chỉ cần một lát, dài cũng chỉ mấy ngày. Mà đối với nhân vật trong đó, lại chính là cuộc sống của bọn họ, mười năm, trăm năm, thậm chí ngàn năm.


Loading...

Chương 2: Sống Hay Chết Khó Hơn

2 Thật ra trải qua một ngày như vậy cũng không có gì không ổn, tay làm hàm nhai, chính là một trải nghiệm mới cho nàng. Bất quá…Tả An Chi giơ hai bàn tay dưới ánh mặt trời, nhìn tới nhìn lui.


Chương 3: Thì Ra Là Đang Chơi Trò Vô Gian Đạo (gián Điệp)

3 Đông Phương Bất Bại nói là nàng bán mình chôn cha, như vậy, nghĩa là trước đây bọn họ không quen nhau mới phải. Vậy, hắn tại sao lại vô duyên vô cớ cố ý hãm hại nàng?Tả An Chi nghĩ đến đau đầu, cũng không tìm ra nguyên nhân, có chút bất tri bất giác nhắm hai mắt lại, có chút buồn ngủ.


Chương 4: Kinh Doanh Bất Hợp Pháp

4 Đông Phương Bất Bại từ trong phòng nghị sự đi ra, sắc mặt vô cùng khó coi. Cứ thử tưởng tượng đem mười bảy mười tám loại thuốc màu trộn chung một chỗ, cũng không thể diễn tả nỗi màu sắc trên gương mặt hắn lúc này.


Chương 5: Tiệm May “đường Làm Quan Rộng Mở”

5 Tả An Chi và Đông Phương Bất Bại nói nói cười cười, tựa như vừa rồi chuyện gì cũng không xảy ra, sau đó cùng nhau đi vào một cửa hàng may. Cửa hàng này không giống các cửa hàng khác.


Chương 6: Nói Chuyện

6 Tiệm may này có rất nhiều vải vóc, cho nên Tả An Chi một bên vùi đầu chọn chất liệu màu sắc vải, một bên lại hỏi: “Mạc sư huynh, tân nương nhất định là vô cùng xinh đẹp, phải không?”Mạc Tùng Bách nghe được, lỗ tai lập tức đỏ ửng lên, đầu cũng cúi gằm xuống, lắp bắp nói: “Năm năm ta không về nhà, nhưng từ nhỏ mọi người đều nói, Đằng La muội muội chẳng những xinh đẹp mà tính tình cũng rất dịu dàng thùy mị.


Chương 7: Người Nhìn Phong Cảnh Ai Nhìn Người

7 Sáng sớm hôm sau, lúc Tả An Chi tỉnh dậy, phi thường hoảng sợ. Tình hình lúc đó có thể tóm gọn lại trong một câu: nàng thét lên một tiếng chói tai, dư âm của nó ba ngày cũng không dứt.


Chương 8: Cuồng Dại Yêu Bị Vô Tình Phụ Bạc

8 Mạc Tùng Bách đang tươi cười bỗng nhiên cứng ngắc, cả người hệt như một khối gỗ đứng giữa trời. Sau đó, hắn đờ đẫn nói: “Nàng ở đâu? Con muốn gặp nàng.


Chương 9: Thà Bạn Chết Còn Hơn Mình Chết

9 Đại khái là rất nhiều năm sau, mọi người ở đây đều nhớ rõ cảnh đẫm máu hôm ấy. Bình thường là một nữ tử nhu nhược, vậy mà giờ này lại đâm từng kéo từng kéo lên người một nam nhân, khăn che đầu đỏ tươi rơi trên mặt đất.


Chương 10: Mỗi Người Một Ngả

10 Ánh mặt trời sáng sớm chiếu vào trong nhà, tạo thành những dải sáng dài trên mặt đất. Đông Phương Bất Bại mặc áo sẫm màu đứng dưới tán cây, trên mặt lộ ra ý cười.


Chương 11: Lưu Lạc Chân Trời Góc Bể

11 Chỉ cần rời khỏi đây, thì có thể trải qua những ngày thoải mái. Không cần lo lắng bị Đông Phương Bất Bại hãm hại, cũng không phải lo bại lộ thân phận.


Chương 12: Sóng Sau Dồn Sóng Trước

12 Có đôi khi, người xui xẻo, ngay cả uống nước cũng có thể sặc. Đã trốn rất xa còn gặp “bạn cũ”, lại còn gặp thêm chủ nợ, quả thực rất xui xẻo. Vừa mới tránh được Nhạc Bất Quần đuổi giết thì Đông Phương Bất Bại lại tới, Tả An Chi không còn sức mà chạy nữa, chỉ đơn giản coi như không có chuyện gì xảy ra, nằm trên mặt đất ngước nhìn Đông Phương Bất Bại: “Đã lâu không gặp.


Chương 13: Quả Nhiên Ta Không Phải Trong Suốt

13 Tả An Chi ngây ra như phỗng. Phản ứng là nằm trong dự liệu của Đông Phương Bất Bại, lấy thân phận đệ tử danh môn chính phái sống hơn mười năm, nay phát hiện hóa ra mình xuất thân Ma giáo, đả kích này tất nhiên rất lớn.


Chương 14: Trong Hai Người Cùng Đi, Ắt Có Thầy Ta

14 Đông Phương Bất Bại xanh mặt ngồi dậy, trừng mắt nhìn nàng: “Từ trước đến giờ cô coi ta là nữ?” Hắn không biết lại nghĩ tới cái gì, liền cười rộ lên, tiến lại gần Tả An Chi: “Nếu không tin, cô có thể tự mình kiểm tra xem, ta rốt cuộc là nam hay là nữ?”“Kiểm tra thế nào?” Tả An Chi vẫn còn đang khiếp sợ, vì vậy lời nói không thông qua đại não đã thốt ra.


Chương 15: Mai Phục Ở Thái Hành Sơn

15 Kéo Tả An Chi còn đang mờ mịt ra sau lưng, Đông Phương Bất Bại cầm kiếm, lạnh lùng nói: “Ngàn dặm xa xôi đến mai phục ở Thái Hành Sơn này, còn không phải vì muốn bắt ta sao? Ra đi.


Chương 16: Mãi Nhớ Không Quên

16 Tả An Chi ngửi thấy mùi máu tươi trên người hắn, vội la lên: “Huynh bị thương, thả ta xuống đi, ta tự mình đi được. ”Đông Phương Bất Bại lắc đầu nói: “Cô võ công quá kém, một lát sẽ bị bọn họ đuổi kịp.


Chương 17: Heo A, Heo A, Heo A

17 Đông Phương Bất Bại đã tỉnh, cho nên việc đi ra ngoài được hay không cũng không còn là nỗi lo nữa. Tả An Chi không biết tại sao nàng có thể tin hắn như thế, nhưng sự thực chứng tỏ, nàng tin đúng người rồi.


Chương 18: Muốn Nhịn Cũng Không Nhịn Được

18 Cho dù có đắc tội Diêm Vương, cũng không thể đắc tội với Đông Phương Bất Bại. Từ sự thật thảm khốc mấy ngày hôm nay, Tả An Chi đã rút ra kinh nghiệm xương máu, cũng quyết định coi đây là kim chỉ nam ọi hành động của mình.


Chương 19: Đem Mẹ Kế Đá Bay

19 Nếu ở khách điếm quá lâu sợ rằng mọi người sẽ chú ý, vì thế để tránh tai mắt, bọn họ ở trong trấn thuê một phòng nhỏ ở tạm. Đem một chén thuốc nóng bỏng đặt lên bàn, Tả An Chi đến bên giường đỡ Đông Phương Bất Bại dậy, sau đó bưng bát đến miệng hắn: “Uống thuốc.


Chương 20: Rơi Xuống Vũng Lầy

20 Tên sai vặt dẫn đường đưa bọn họ tới dưới bậc thang liền dừng lại, sau đó giơ tay ý bảo bọn họ đi vào. Xuyên qua một dãy hành lang, còn chưa vào đến điện, Tả An Chi đã nghe thấy một tiếng cười to, sau đó là một giọng nam sang sảng nói: “Hướng huynh đệ, ngươi nói thật ư?”Lại có một người đáp: “Tất nhiên là thật.


Loading...