41 Nhằm đề phòng bị người ta đoán ra được bọn họ đã tìm được manh mối, sáng sớm hôm sau, Diệp Hữu và đám công tử ca ăn cơm chay xong liền kiên nhẫn ngồi chờ hơn một canh giờ, sau đó mới lấy lý do "Buổi trưa ra ngoài tụ tập", chuẩn bị rời Thiếu Lâm.
42
Nhóm Diệp Hữu sau khi xuống núi thật sự đã ăn bữa trưa, rồi mới đi thẳng đến thành Hưởng Hạnh.
Vệ Tấn nhìn hướng đi, lúc nghỉ ngơi liền đến trước mặt thiếu gia cùng Nhâm Thiểu Thiên, im lặng nhìn hắn.
43 Cửa nhã gian mở ra, nên có thể nghe rõ tiếng gào thét khàn cả cổ của một nam nhân: "Vào lầm phòng cái con khỉ! Chắc chắn là các ngươi cố ý, đám nhãi ranh!".
44
Đao ba nam như ngồi trên chông.
Hắn cẩn thận lắng nghe tiếng động trong xe, cuối cùng không nhịn được vén một khoảng nhỏ lén nhìn vào trong, phát hiện tay Hiểu thiếu gia hình như đang luồn vào trong quần áo của người ta, vô cùng khiếp sợ, thầm nghĩ không phải là Hiểu thiếu gia nghĩ Phù Bình vừa đến Thiếu Lâm sẽ bị nhốt lại, cho nên chiếm chút hời trước đấy chứ?
Hẳn là không đâu?
Hiểu thiếu gia là người như vậy sao? Hay là bị tình cảm làm mất lý trí?
Hắn lại nhìn mấy lần, thấy hai người dựa vào nhau rất gần, có cảm giác như vành tai tóc mai khẽ chạm nhau, liếc thấy người đánh xe bên cạnh đang lén nhìn mình, liền buông mành xuống ngồi đờ đẫn, trong lòng rất bi thương.
45
Gió núi như lưỡi dao sắc bén, cắt thẳng lên mặt.
Phù Bình trong lúc ngã xuống cứ nhìn chằm chằm bên dưới.
Hắn cảm giác như máu đọng lại, tứ chi cứng đờ, tất cả âm mưu quỷ kế trong đầu đều loạn thành một nùi, đến khi phía dưới ngày càng rõ, lý trí bị chấn động mới bị ép tỉnh lại.
46
Lớp dịch dung của Diệp Hữu đã bị nước rửa trôi, nghiêng đầu dựa vào Văn Nhân Hằng, cả khuôn mặt đều lộ ra.
Người của "Nguyệt Ảnh" tìm cùng hướng với họ, do Nhâm Thiểu Thiên mang đội, nhìn thấy họ liền bước nhanh đến, thấy khuôn mặt của người nào đó liền ngẩn ra.
47
Văn Nhân Hằng hỏi: "Không có gì muốn nói sao?".
Ngón trỏ của hắn cọ nhẹ hai má sư đệ: "Ngươi không nói, ta nói tay người, dù ngươi dùng cách gì ép Phù Bình, thì Phù Bình vẫn biết ngươi có vấn đề, đưa hắn về Thiếu Lâm không có lợi cho ngươi, chỉ có thể giết hắn giữa đường, ngươi nhìn vào mắt ta rồi nói lại lần nữa, nhảy xuống vực có phải là ngươi đã tính kế hết rồi không".
48
Chung thiếu minh chủ mất tích ở quán rượu.
Hôm nay minh chủ và Đinh các chủ không đến đáy vực tìm Phù Bình, mà cùng đi đến thành Hưởng Hạnh xem tiểu quan quán kia, trước khi đi đã xách hai thằng con không nên thân lên dạy bảo một trận, bảo chúng phải thành thật chút.
49 Lúc Diệp Hữu đi ra, các vị tiền bối cũng đã rời gian bên, nhìn thấy y liền ngó chằm chằm – Tiếng Lê Hoa ở đoạn cuối nhỏ quá, bọn họ không nghe thấy được.
50
Văn Nhân Hằng thở dốc, lập tức nhìn ra được sư đệ đang trêu chọc hắn.
Thiếu niên ngoan ngoãn non nớt trước đây đã lớn lên, ngũ quan càng tinh xảo hơn, lộ ra mấy phần nhuệ khí dưới vẻ ngoài xinh đẹp.