1 Sau khi tan ca ở một bệnh viện lớn nhất ở Tây Phố, Minh Nguyệt vội vã bắt taxi ra công viên. Bây giờ đã 9h hơn, cô phải có mặt đúng 9h30 để gặp người yêu của mình.
2 Minh Nguyệt nặng nề mở mắt ra, đập vào mắt cô là một mái nhà được lợp bằng lá thô sơ, chỉ có một thanh đòn to lớn và dài chịu ở giữa. Lúc này bên tai cô truyền tới tiếng con nít cười đùa vui tươi, cô cố gắng nghiêng đầu về hướng cửa phòng nhưng vô lực.
3 Nhảy từ trên cây xuống, hắn chạy thục mạng, băng qua vườn chè. “Thím hai hôm nay xong việc sớm quá nhỉ?”Hắn chạy về đến thôn, thấy mọi người trong thôn đang làm việc thì giả lã chào hỏi, như không có gì xảy ra, nhưng mà tim hắn còn đập thình thịch.
4 Sáng hôm sau, mọi người lại lên đường. Cả đoàn người chỉ có gã và A Tủn tỏ ra hứng khởi, những người còn lại không thích thú lắm, cũng phải thôi những việc này cứ lập đi lập lại mà bọn họ lại không thích nơi ồn ào náo nhiệt.
5 “Thật muốn biết kết quả không tốt đẹp là như thế nào?”. Bạch Vân thấy bên hắn có ba người, trong lòng cũng thấp thỏm không thôi, nhưng làm vẻ mặt bình tĩnh nói.
6 Bạch Vân thấy vẻ mặt bọn chúng bất thiện thì bình tĩnh đáp: “các hạ nói đùa rồi. ”“Nếu ngươi có thể ra khỏi trấn, chuyện hôm nay xem như không có gì xảy ra.
7 Khi thấy người dẫn đầu đoàn người ngựa là một gã ngậm tẩu thuốc thì Bạch Vân hồn phi phách tán, gã rụt đầu vào trong xe âm thầm tính kế. Kiều Tam Nương thì nhìn cũng chẳng thèm nhìn, nàng vén tóc cười nhạt.
8 Sau khi chân khí trong người ổn định lại, Bạch Không Tự nghe Kiều Tam Nương nói thế thì cả giận. Hắn thấy tài nghệ của ả không cao hơn mình bao nhiêu mà lại dám xuất khẩu cuồng ngôn, định tái đấu lần nữa với ả, nhưng nghĩ đến đại cục thì liền nhịn xuống: “bây giờ lấy lại được số vàng thì mới là việc quan trọng.
9 “Kéttttt…” một chiếc BMW hai cửa thắng gấp đậu trước cửa một quán bar sang trọng. Bây giờ đã hơn 12h đêm vậy mà người ra vào vẫn đông đúc, nhộn nhịp. Có người thì chạy từ trong ra nghe điện thoại, có người thì cặp kè mấy em chân dài bước ra xe, không khí thật là thu hút người khác.
10 Bạch Vân bây giờ đã hiểu rõ tại sao lúc trước những chỗ thiếu trong hai chiêu đầu của Vi cước độc bộ hành tuy hiểu rõ nhưng không sao luyện được. Đối với người đến từ thời khoa học công nghệ phát triển thì những chổ biến ảo trong đó sao lại không thấu hiểu được chứ.
11 “Càng ngày ta càng thấy hứng thú với đất nước này nhiều hơn, phù hợp với ta hơn, hìa hìa” Bạch Vân suy nghĩ trong lòng. Đúng vậy, kiếp trước nếu gã có thấy người đẹp ở ngoài đường, thì có ai thèm liếc gã một cái chứ.
12 Vù, vèo. Như có chuẩn bị trước Ngũ hiệp huynh đệ hướng Bạch Không Tự đồng thời tấn công, lúc này bọn chúng tức giận đến xịt khói, đâu nhớ là phải lấy vật gì đó từ tay Trần Minh Trí Kia nữa.
13 “Nơi đây không có chuyện của ngươi”, Ngô Báo sớm nhịn không nổi, giờ lại thấy có người đến muốn tranh giành thì gã trợn cả mắt lên. “Tại hạ đến vì muốn tìm người, tại hạ chỉ muốn mời Trần Minh Trí lão tiên sinh đến tệ trang một chuyến” người đứng đầu ba tên dõng dạc nói.
14 Bạch công tử thấy vị cô nương này cũng đáng thương, hắn liền mời lên tửu lâu dùng bữa. Vị cô nương kia ngần ngừ một chút rồi cũng theo lên. Vị cô nương kia vừa lên tới bàn, thấy Kiều Tam Nương đang ngồi thì ánh mắt ra chiều kinh ngạc.
15 Sau khi ăn xong Nguyễn Thanh mời Kiều, Bạch hai người tới khách điếm nghỉ ngơi. Con người hắn rất hào phóng, ăn nói lại nhã nhặn thật khó có ai có thể từ chối lời mời của hắn.
16 Cổ thành buổi tối rất đẹp, trên đường hầu như tràn ngập ánh đèn lồng. Dòng người ra vào tấp nập, nhộn nhịp. Tại Cổ thành này thì cái gì cũng có: đỗ phường, thanh lâu, tửu lâu, Trà quán… nhưng nổi bật nhất chính là: bến Tam Kiều và Thủy Nguyệt lâu.
17 “Tiểu nữ tài thô học thiển, đã làm mọi người chê cười rồi. ” “Thanh Nhã cô nương tự hạ thấp bản thân của mình rồi. ”“Đúng đó, nữ nhân tài cao học rộng như Thanh Nhã cô nương đây, ở Cổ thành này có được mấy người chứ?”Nghe mọi người trầm trồ khen ngợi, Thanh Nhã cô nương kia mỉm cười khách sáo một phen, nhưng cái kế lấy lui làm tiến của nàng lại càng cao thâm hơn.
18 “Tiểu nữ tài thô học thiển, đã làm mọi người chê cười rồi. ” “Thanh Nhã cô nương tự hạ thấp bản thân của mình rồi. ”“Đúng đó, nữ nhân tài cao học rộng như Thanh Nhã cô nương đây, ở Cổ thành này có được mấy người chứ?”Nghe mọi người trầm trồ khen ngợi, Thanh Nhã cô nương kia mỉm cười khách sáo một phen, nhưng cái kế lấy lui làm tiến của nàng lại càng cao thâm hơn.
19 “Thanh đệ đến từ phía bắc sao?”“Đúng vậy. ”Ba người Bạch Vân sau khi rời khỏi Thanh Nhã lâu, thì vừa quay về khách điếm, vừa dạo phố. Thấy Nguyễn Thanh tâm tình vẫn không vui, nét mặt lại u sầu thì Kiều Tam Nương gợi chuyện với hắn.
20 Kiều Tam Nương giúp Bạch Vân thay băng. Vết thương của gã tuy không còn đáng lo ngại nhưng phải hạn chế cử động, nếu không tĩnh dưỡng cho tốt thì vết thương sẽ rất lâu mới hồi phục được.