1 Hoàng hôn. Mặt trời chưa lặn. Ngôi chùa cổ vắng lạnh. Một đôi quạ già không biết từ đâu bay tới, đáp xuống một cây cổ thụ trước ngôi chùa cổ, hoảng sợ kêu "quạ" một tiếng, đột nhiên bay lên.
2 Mặt trời đã lặn xuống phía Tây, ánh ráng chiều tuy vẫn còn phơ phất, nhưng vì trong rừng cây lá dày đặc, nên tối hơn nhiều so với bên ngoài. Hỏa Lang Quân giang thẳng tay, ba ống sắt "soạt soạt soạt" bay tới cách Tiết Vô Cực một trượng.
3 Sáng sớm, gió đông thổi hoa bay khắp trang viện. Vân Phiêu Phiêu lặng lẽ đứng một mình trong trang viện, cạnh ao sen. Ba hôm nay, đây là lần đầu tiên nàng ra khỏi thư trai, tất cả đối với nàng đều là lạ, thậm chí lũ cá trong ao sen, nàng nghĩ mãi cũng nghĩ không ra chúng được gọi là con gì.
4 Lại là hoàng hôn, mưa khói hắt hiu. Hai kỵ mã thúc ngựa phóng nhanh tới trước khách sạn, song song dừng lại. Người trước là Vân Phiêu Phiêu, hiển nhiên người đi sau là Thẩm Thăng Y.
5 Trời gần sáng. Tuyết tuy mỏng, nhưng trời lạnh căm căm. Ðang cuối mùa đông. Sao sáng đầy không trung, mặt trăng vẫn còn, nhưng đã ở cuối chân trời. Dưới ánh trăng lạnh lẽo bàng bạc, ánh sao nhấp nháy, một người mang sao đội trăng từ chân trơi phi ngựa tới.
6 Kim Ty Yến cười nhạt :- Thì để vào lòng cũng thế. - "Câm miệng!" - Chu Vân khuôn mặt lại đỏ bừng lên. - Ðạo cao một thước, ma cao một trượng, câu ấy chắc ngươi có nhớ.
7 Kim Ty Yến, Liễu Mi Nhi, Tuyết Y Nương, Mãn Thiên Tinh, Ủng Kiếm công tử năm đại cao thủ ở Giang Nam xưa bại dưới kiếm của Thẩm Thăng Y, có tới ba người mang lòng oán hận, chờ dịp trả thù, Kim Ty Yến có như thế không?Thẩm Thăng Y quả thật không dám khẳng định.
8 Kim Ty Yến không bị đứt người làm đôi. Nàng không phải là hạng người cam chịu chết. Một đôi phi bạt bay lướt qua đầu nàng, chiếc nào cũng vạch nửa vòng tròn trong không trung bay trở về tay của hòa thượng phóng bạt, nhưng không chờ đôi bạt bay ra lần nữa, ba ngọn Nguyệt nha phương tiện sản đã ồ ạt đánh lên.