21 Giải quyết xong. Một, giết chết Dư Yếm Quyện. Dùng “Thất Thần chỉ” Lôi Quyển như ma quỷ làm chủ lực, bóp nghẹt Kiếm Quỷ giống như quỷ. Hai, bắt giữ Tôn Ức Cựu.
22 Tống Huy Tông Triệu Cát rất bận. Hắn bận không phải chuyện nước, thậm chí cũng không phải chuyện nhà, càng không phải là chuyện thiên hạ. Hiện giờ hắn bận nhất là chuyện phong hoa tuyết nguyệt, tìm vui hưởng lạc ở nơi trăng gió.
23 Kiếm như trăng sáng. Người còn lạnh hơn so với ánh trăng. Người lạnh lùng lại lạnh lùng hỏi một câu lạnh lùng:- Hắn ở đâu?Giọng nói rất thấp, cũng trầm.
24 Thích Thiếu Thương và Lý Sư Sư chợt tới chợt lui, giao thủ mấy chiêu, cố ý phát ra tiếng vang quát mắng, đá văng bàn ghế, sau đó lại đao kiếm giao kích gần nhau, Thích Thiếu Thương trầm giọng nói nhanh.
25 Hán tử bôi đen trán dĩ nhiên là Trương Thán. Mặt của hắn nửa trắng nửa đen, quá dễ nhận ra, không bằng bôi đen toàn bộ. Thính giác của hắn rất nhạy bén, phản ứng cũng nhanh, vừa nghe lập tức cùng hán tử cầm trường thương gật đầu một cái.
26 Nếu Chu Đại Khối Nhi biết uy hiếp hoàng đế để ngăn cản kẻ địch tấn công, như vậy chiến cuộc ở nơi này nhất định sẽ hoàn toàn đổi khác. Nhưng Chu Đại Khối Nhi sẽ không làm như vậy, hắn cũng không phải loại người như vậy.
27 Triệu Cát trúng một chưởng, bị đánh cho nước mắt chảy ròng ròng, trông thấy phản tặc xuất kiếm kỳ quái kia lại đâm tới một kiếm, còn hắn đã lui đến góc tường, không đường nào để trốn, viện quân không phải bị giết chết thì cũng bị quấn lấy.
28 Đám thích khách Thích Thiếu Thương vừa mới rời đi, mọi người lập tức bao vây Trần Niệm Châu. Bọn họ cũng không vội bắt Trần Niệm Châu lại. Bởi vì ai cũng nhìn thấy biến hóa sau đó, thích khách này trở giáo phản bội, giết chết thích khách ám sát thánh thượng, do đó hộ giá có công, rất có thể từ đây sẽ được vạn tuế gia tin tưởng.
29 Trần Niệm Châu cười. Hắn biết cuộc đời này đã sắp đến nơi kết thúc rồi. Nhiều nhất chỉ còn mấy câu nói, hắn sẽ đi đến kết cục, xuống đài. Cho nên hắn càng muốn diễn tốt vở kịch này.
30 Gia Cát tiên sinh đang chờ hoàng đế tới hỏi y. Triệu Cát quả nhiên đã triệu kiến y. Gia Cát tiên sinh cáo bệnh không dậy, chỉ uể oải hỏi sứ giả (đó là “Phiên Vân Phúc Vũ Thiểm Điện Thủ” Chu Diêm Bình, một trong năm “hồng bào thị vệ” bên cạnh hoàng thượng, cũng là con trai của “Tiếu Kiểm Hình Tổng” Chu Nguyệt Minh):- Không biết thánh thượng triệu kiến lão thần vì chuyện gì?Chu Diêm Bình biết người trước mắt này đức cao vọng trọng, cũng lão luyện thành thục, càng đa mưu túc trí, thậm chí cáo già xảo quyệt, đành phải lần lượt bẩm báo những gì hắn biết, những gì không tiện nói thì không nói.
31 Gia Cát nghe vậy đành cười khổ nói: - Những hảo hán giang hồ, cao thủ võ lâm, bọn họ dùng hiệp tâm làm gốc, nghĩa khí làm đầu, đối với thăng quan phát tài e rằng không đặt trong mắt.
32 Thích Thiếu Thương nghe vậy lại nói:- Kinh sư nhân tài đông đúc, thủ lĩnh quần long, ta còn làm không nổi. Gia Cát tiên sinh không đồng ý:- Hiền chất không cần quá khiêm tốn.
33 Nhân sinh thật là tịch mịch. Một người vẫn luôn không có bạn lữ yêu dấu đồng hành trên con đường nhân sinh dài đằng đẵng này, đó là một chuyện rất bi ai.
34 Thích Thiếu Thương phát hiện Lý Sư Sư không chỉ có một vị “bạn thân trong khuê phòng”. Không chỉ có đương kim phong lưu thiên tử Triệu Cát, ngay cả thi sĩ nổi tiếng Cổ Dịch, thủ khoa âm nhạc Chu Bang Ngạn, danh sĩ phú hào Tô Châu Tôn Công Diệt, đều là khách trong màn của Lý Sư Sư.
35 Một đóa tường vi một thanh kiếm. Y, áo trắng như tuyết, một mình, vượt qua mái ngói, một đường thăm hoa gõ trăng đến tìm nàng. Ánh trăng trong vắt, nhưng lạnh.
36 Tình là chuyện tốt. Dục rất thoả nguyện. Tình không phải dục. Dục có thể vô tình. Thế nhưng, tình có dục có thể kích thích tình, dục có tình có thể thăng hoa dục, do đó hữu tình hữu dục chẳng những là chuyện tốt thoả nguyện, còn là chuyện tuyệt diệu nhân gian.
37 Phương bắc có giai nhân. Thế nhưng đối với Lý Sư Sư, lại chắc chắn không phải tuyệt thế đứng một mình. Nàng sớm rơi vào phong trần, sớm trải tình đời, sớm hiểu được thông suốt trong hồng trần cuồn cuộn.
38 Thích Thiếu Thương không thể kiên quyết từ bỏ, ngoại trừ rất nhiều vướng mắc, còn có kinh hỉ. Bởi vì y biết Sư Sư không phải một nữ nhân tùy tiện, cho nên đòi hỏi của y thường chỉ chạm đến thì dừng.
39 Ngoài dự liệu, trong tình ý. Bởi vì như gần như xa, khi được khi mất, chợt lạnh chợt nóng, lúc tốt lúc xấu, vừa yêu vừa oán như vậy, cho nên Thích Thiếu Thương càng say mê Bạch Mẫu Đơn Lý Sư Sư.
40 Y mất hứng. Y giận. Nàng không đi cũng không cần miễn cưỡng như vậy!Y lại không hỏi nàng. Nhưng Lý Sư Sư lại phát hiện y không cao hứng, hơn nữa còn phát hiện rất nhanh.