1 Trên một ngọn cao phong mây trắng quanh năm là đà giữa lưng chừng cành cây kẽ lá trơ vơ một ngôi mộ nhỏ trông khá xinh xắn nhưng chẳng lập mộ bia. Một lão nhân mặc áo vá hàng trăm mãnh mặt dầy dạn phong trần nên nhìn lão ta già đi trước tuổi có hơn một giáp, đang ngồi trầm ngâm với vẻ bi thương.
2 Hạ Hầu Quyến vốn tính bướng bĩnh, ngạo mạn không ai bằng, bình sinh nàng chưa biết hối hận việc mình làm bao giờ. Nhưng hiện thời liếc thấy Trác Dật Luân cứ đứng im lặng mãi, không hiểu sao nàng lại sợ làm chàng buồn, nên liền đổi vui sắc mặt khúc khích cười:- Trác huynh, lúc nãy Trác huynh có hứa giúp tiểu muội, sao bây giờ không nói gì cã vậy.
3 Sau mấy hôm băng đèo vượt núi, một già một trẻ tìm đến một thị trấn đông đúc dân cư kiếm được một tiểu khách điếm dừng chân nghỉ ngơi. Ngồi uống đến tuần rượu thứ hai, bỗng có điếm tiểu nhị hối hả chạy lại thưa:- Bẩm lão gia và tướng công, có người vừa đem kiệu đến đón lão gia và tướng công đi xem mạch.
4 Châu Tam úy vừa nói vừa giơ tay chỉ về phía cây cổ thụ to lớn có bút tích của Hạ Hầu Quyên lưu lại. Trác Dật Luân vui mừng không sao tả xiết. Vừa chạy theo Châu Tam Úy chàng vừa hỏi:- Châu lão tiền bối ơi! Trên Thiên Ðô Phong này toàn là tùng xinh tuyết trắng đầy đặc, làm sao tiền bối biết được là dấu tích của nàng.
5 Người đời có câu "Bất như ý sự thường bất cửu" quả đúng không sai tí nào! Trác Dật Luân đã vô hy vọng đuổi theo Hạ Hầu Quyên, không ngờ đứng lại đây chờ nàng chàng cũng tuyệt vọng luôn.
6 Trác Dật Luân gật đầu thầm biết những lời tán thưởng thu sắc của Tư Mã Hào là có ý muốn thức tỉnh Tư Mã Minh. Tư Mã Minh hình như chợt đoán ra, y bỗng nhướng cao đôi mày, ha hả cười lớn:- Tam đệ đừng vì ngu huynh mà nhọc lòng vô ích.
7 Quá nóng lòng lo lắng cho sinh mạng của người yêu, Trác Dật Luân cấp tốc giở toàn bộ khinh công chạy vùn vụt đến mục tiêu nhất định. Không ngờ khi đến giữa Kỳ Môn và Phù Tương, lúc đi qua một chân núi nhỏ, Trác Dật Luân chợt trông thấy một đại hán thân hình to lớn mặc quần áo rách rưới nằm giữa bên vệ đường, trên một phiến đá bằng phẳng, ngáy khò khè như đang say rượu.
8 Thấy Trác Dật Luân muốn ngồi nhỏm dậy, thiếu phụ lật đật chụp nhẹ vào vai chàng, nhoẻn miệng cười rất tươi cản lại:- Tôn huynh cứ nằm yên, chúng ta đều là người võ lâm, cần gì nói tới hai chữ nhơn nghĩa.
9 au khi nhìn rõ hình dạng của đối phương, Thôi Phụng Vân lập tức nhìn ra bọn chúng là tàn thủ Hà Chưởng Thiên và tàn túc Vân Thiên Lý, trong nhóm Vũ trụ Lục tàn, bọn chúng đã rũ nhau đến đây tìm kiếm Tứ hải thần quân để tầm thù báo hận.
10 Giữ đúng lời hứa với Trác Dật Luân sau khi bôn tẩu, Thôi Phụng Vân liền chạy ra bờ sông Tiểu Cô sơn. Chỉ Y Cung cách Tiểu Cô sơn không đầy trăm dặm. Lộ trình trăm dặm nếu đến với người thường ít nhất phải mất một ngày mới tới nơi.
11 Bào Hao Hồng Nhan Hạ hâu Quyên hiện lòng đang buồn bực đâu còn tâm trí tò mò, nàng cần đi gấp đền Ðồng Bách Sơn. Bởi thế nửa xác chết chó sói vừa rơi bịch xuống mặt đất chỉ khiến nàng nhìn qua loa vào phía động huyệt với xác chó sói nhưng chân nàng vẫn không ngừng.
12 Nghĩ được một diệu kế Hạ Hầu Quyên mừng thầm trong bụng và sau khi dặn bảo Bộc Dương Dũng, nàng liền khoát tay từ biệt, lao người chạy đi trước. Nhưng đi được một quãng Hạ Hầu Quyên vội lách mình vào một nơi kín đáo xem xét hành động của Bộc Dương Dũng.
13 Không biết võ công của Lưu Tế Xuyên cao thấp ra sao, nhưng với tài tướng số của lão, có thể nói là độc bộ đương kim. Quả nhiên chờ cho lão đạo sĩ áo tím nói xong, Lưu Tế Xuyên cười khà khà bảo:- Ðạo trưởng ngươi chớ quên rằng Lưu Tế Xuyên này hiệu xưng "Long trì tướng ẩn", rất tinh thông phong thủy tướng số.
14 ạ Hầu Quyên lắc đầu mỉm cười nói:- Tuy tiểu nữ đang có việc cần, nhưng cũng không gấp, tiểu nữ muốn thỉnh giáo tiền bối thêm vài câu chuyện nữa được chăng?- Hạ Hầu cô nương có điều chi thắc mắc cứ việc tự tiện hỏi.
15 Hạ hầu Quyên vùng cười khanh khách hỏi, giọng trêu chọc:- Chỉ phất Vũ sĩ Ðông Môn tiền bối năm xưa long danh hoàn vũ, công tham tạo hóa, võ học kinh nhân, là một cao thủ ngạo thị quần luân trong đương đại võ lâm, đạo trưởng là môn hạ của Ðông Môn tiền bôí kiến thức cao thâm, có lẽ không lạ gì chiêu bắt đấu vừa rồi của Hạ hầu Quyên này?Miệng lưỡi đàn bà trời sinh ra lanh lợi hơn đàn ông.
16 Bằng một thân pháp ảo diệu, vừa lẹ, Hạ Hầu Quyên hoành thêm ra sau lưng Ðông Môn Liễu, vừa định giơ tay phóng mạch một chưởng phản kích thì không ngờ Ðông môn Liễu cũng lẹ làng không kém, lão bỗng cười khẩy một tiếng vụt quay người lại sử dụng chiêu Tiên Nhân Vân Lộ lần nữa, điểm mạnh ngón tay chỏ vừa rồi vào ngay chỗ cũ nghĩa là chỗ cách Tả Thái Dương Huyệt của Hạ Hầu Quyên độ vài phân thôi.
17 Ðang nói vấn đề tướng số, bỗng La Ðại Cuồng hỏi tới việc vợ con khiến Bành Bạch Y ngượng đỏ mặt, anh chàng lúng túng ngập ngừng không đáp. La Ðại Cuồng thấy tức cười liền nheo mắt nói:- Ta biết ngươi đã mê say con bé ấy, nên ngươi mới bịa ra nói là "Phùng bạch tất cát" đấy chớ gì?Bành Bạch Y lắc đầu mỉm cười:- La bá phụ phá tiểu điệt chơi chứ tiểu điệt đâu có ý nghĩ ấy.
18 Bành Bạch Y đột nhiên thi triển "Thái Xào Linh Lung Thủ Pháp" cách không điểm toàn thân huyệt đạo, chữa bệnh lần sau cùng cho Hạ Hầu Quyên như thể chỉ vì trong lúc quá tủi phận mình, chàng không muốn kéo dài thời gian gần gũi người đẹp.
19 Từ ngày được Trác Dật Luân chữa bệnh, cho toa thuốc chỉ cách điều trị cho màn mây trong con mắt mau tan và được Tư Mã Hào nhiệt tình khuyến khích bằng cách đem "thu hương, thu sắc thu thanh" giải bày cùng nhắc lại câu chuyện tình máu lệ năm xưa, Tư Mã Minh trở lại yêu đời, tự phục dược điều trị với niềm phấn khởi và hi vọng vô biên.
20 Chưa có - Xin đợi
Thể loại: Kiếm Hiệp, Trọng Sinh, Tiên Hiệp
Số chương: 50