1 Vào một ngày tháng bảy âm lịch. Gió thu thổi mùi thơm hoa cỏ dại, cũng là ngày tốt để Ngưu Lang cùng Chúc Nữ đoàn tụ hằng năm. Đám mây như vải ren che khuất đi một phần của mặt trăng.
2 Chim bay thỏ chạy, hoa nở lại tàn, thời gian qua mau, bỗng chốc đã mười năm sau tiết trời đầu hè. Mười năm trước, nghĩa trang nhà họ Vạn xảy ra việc mất xác đã qua lâu.
3 Sau nửa thời khắc, một mình trở về quán trọ Tây Lãnh, bước đi xiêu vẹo không vững. Nói về khách điếm Tây Lãnh này nằm trên dốc núi cạnh hồ Tây, kiến trúc hào hoa, tầm nhìn rộng bao la, có thể nhìn bao quát toàn cảnh của hồ Tây, đúng là một nơi nghỉ lý tưởng.
4 Sau canh hai Chung Thập Đầu lại đến Cúc viên. Tại đây Thư Chính Văn hướng dẫn hắn lên vọng gác có thể quan sát hết toàn cảnh Cúc viên. Để nắm hết tình hình toàn viên, Thư Chính Văn đã phái một tay chân là quản gia Vương Đại Đồng cùng Chung Thập Đầu leo lên vọng gác quan sát.
5 Phương Xích Viên cõng Thời Phùng Nguyên tiếp tục phóng đi. Một bóng người linh không bay đến bên hắn nói nhỏ : - Sư huynh hãy theo đệ. Vừa nói xong, bóng người đã phóng nhanh về một dốc đá cheo leo và đáp xuống.
6 Đêm hôm đó, vào lúc hoàng hôn, phía ngoài cổng Cúc viên, một vị nông dân tay xách bao bố thấp tha thấp thỏm nhút nhát bước lên bậc thềm cổng chính, bốn tên gác cổng to lớn, hô lên : - Ông già, đi đâu đó, đứng lại.
7 Nửa đêm, ở ngôi vườn phía sau Cúc viên, Chung Thập Đầu mặc bộ áo pháp sư, pháp tướng trang nghiêm bước lên bái đàn. Chúc Thiên Thu và Thư Chính Văn ở bên, thần sắc trầm lắng ngồi ở cách bái đàn một trượng, tất cả những người không liên quan đều tránh ra.
8 Nữ quỷ truyền âm vừa xong, bên ngoài nghe tiếng chân, Chúc Thiên Thu an tường đứng trước cửa, cười nói : - Chung tiên sinh an khang. Chung Thập Đầu cười : - Chúc tiên sinh an khang.
9 Một thời khắc sau đó, trên Tây Hồ có một chiếc thuyền, một gã trung niên và một thanh niên tuấn tú vẻ thư sinh đang bàn bạc với nhau trên thuyền, hai người này là Phương Xích Viên và Chung Thập Đầu, dĩ nhiên ngoại hình của họ bây giờ không phải là mặt mũi thật của họ.
10 Hôm đó vào buổi trưa, Chung Thập Đầu vẻ cô tịch đi trên bờ Dung Hồ vào một quán nổi. Dung Hồ tuy tên là hồ nhưng mặt hồ không lớn, giữa hồ có nhà thủy tạ Dung Hồ, có cầu vồng, giữa hồ có núi phong cảnh thật tuyệt.
11 Hôm sau Tùng viên mọi việc như cũ, bình yên như không có việc gì xảy ra tối qua. Ở một góc phòng của Tùng viên, Súy Chấn Vũ đang ăn bữa sáng thịnh soạn, lông ngươi đẹp đôi má phấn, tam tiểu thư đẹp như tiên bước đến bên Súy Chấn Vũ, theo nàng còn có luồng gió lạnh làm Chấn Vũ rất quen với mùi hương này.
12 Đấu vài hiệp lão tăng hồng y cảm thấy không đủ sức liền lùi về. Tên ngân y che mạng bước ra. Súy Chấn Vũ nhìn thấy dáng dấp giống Chúc Thiên Thu nhưng không phải.
13 Thân Bá Truyền cười ruồi nói : - Bình sinh ta rất sợ giao thiệp với đám hòa thượng và đạo sĩ. Nên theo ta, chúng ta nên tìm một tửu lâu nào ở đây mà trọ.
14 Súy Chấn Vũ cười nói : - Chẳng lẽ cô nương lại thấy là không công bằng? Độc Cô Minh Châu vừa sa sầm nét mặt thì một giọng nói như tiếng chím cú vang lên : - Công chúa, phải bắt gã tiểu tử này trước đã.
15 Độc Cô Minh Châu như con hổ dại, chiêu thức đánh ra toàn theo lối thí mạng với đối phương, càng đánh càng hung dữ, càng đánh càng tàn độc. Nàng ta với Súy Chấn Vũ vốn cũng có chút tình cảm, mà nhất thời quyết định dừng lại ở khách sạn Bình An để mời khách, có thể nói là hoàn toàn vì muốn bắt được Súy Chấn Vũ.
16 Rạng sáng ngày hôm sau, Súy Chấn Vũ, Phương Diệc Viên, Thân Bá Truyền, Triệu Tố Quyên bốn người đến bên một rừng tùng cạnh phố Hạnh Lưu ở phía đông núi Võ Đang.
17 Đang khi quần hiệp người nào mặt cũng đầy vẻ bi phẫn, gắng gượng nhịn đau, miễn cưỡng đề tụ chân khí chuẩn bị thí mạng một phen, Qua Như Tuyết cũng chợt biến sắc, giơ tay chuẩn bị gõ vào cái thanh la đồng cầm ở tay kia, nhưng cánh tay mụ ta vừa giơ lên đã buông rũ ngay xuống đồng thời nhăn nhó la : - A không phải, lão đầu tử, ngươi.
18 Sau khoảng thời gian ăn một bữa cơm, bọn Súy Chấn Vũ một đoàn người đã đến khách sạn duy nhất ở phố Thạch Hoa. Tắm rửa ăn uống xong, bọn họ quyết định sau khi mỗi người đã vận công điều tức, khôi phục công lực bị tiêu hao lúc kháng cự chất độc Kim Thanh tàm xong, sẽ lại bàn bạc kế hoạch hành động sắp tới, để cho Trương Long, Triệu Hổ cùng bốn thị nữ áo xanh tạm thời làm hộ pháp.
19 Hai hôm sau, trước lúc giữa trưa. Súy Chấn Vũ, Phương Diệc Viên, Thái Bá Tuyền, Triệu Tố Quyên mọi người đều để lộ mặt thật trở về trấn Thảo Điếm chỗ đường vào núi Võ Đang, trong số này chỉ có Túc Bảo Nguyên và Liêu Văn Hung còn đeo mặt nạ.
20 Rốt lại Triệu Tố Chân đã tao ngộ những gì? Xin gác qua chuyện quần hiệp nghỉ ngơi ở khách điếm, kể tiếp một đoạn để bổ sung cho rõ. Triệu Tố Chân sau khi chia tay với quần hiệp trong khách điếm ở phố Thạch Hoa, vốn định đi luôn lên núi Võ Đang thám thính sào huyệt của kẻ địch để dò xét tin tức phụ mẫu.