21 Đồng chí Phương Hòa lớn hơn Diệp lão gia tử Diệp Tương Kiền sáu tuổi, chênh lệch như vậy cũng không phải là quá lớn. Trên thực tế, với tuổi của đồng chí Phương Hòa thì lúc mới vào đảng chỉ coi như một tiểu đồng chí.
22 - Diệp lão hổ, đứa cháu này của anh thật không đơn giản. Lúc đồng chí Phương Hòa rời đi còn cảm khái nói với Diệp lão gia tử một câu như vậy. Sau khi bọn họ đi khỏi, Diệp lão gia tử mới đi dùng cơm với Diệp Khai.
23 Lúc Diệp Khai trở về từ chỗ của lão gia tử có cầm theo nửa cân trà lá. Nếu là trà lá bình thường cũng không nói làm gì, đây chính là trà đại hồng bào cực phẩm, sản lượng một năm chỉ mấy cân, cơ bản đều tiến vào đại nội, gần như không thấy trên thị trường.
24 - Như từng thấy qua trong mộng, cuồn cuộn sóng trong lòng. - Đứt bỏ thù hận giữa thế nhân. - Sóng bước đến chân trời. . . . . . - Sa mạc cỏ vàng mênh mang, gió lạnh thổi ngang trời.
25 Vừa rạng sáng ngày hôm sau, Diệp Khai đã nhận được điện thoại của Chung Ly Dư. - Giá dầu giảm một ít, ba mươi chín đôla mỗi thùng. Tâm trạng của Chung Ly Dư khá cao hứng.
26 - Điều tra cái gì, có cái gì hay ho để điều tra sao?Nhị lão gia tử Diệp Tương Khôn vất tờ trình yêu cầu của Ủy ban kỷ luật quân đội lên mặt bàn, trừng mắt nói.
27 Ăn cơm tối xong, Diệp Khai liền đi tới trường học. Đêm nay là buổi diễn tập cuối cùng của hội diễn Nguyên Đán, những tiết mục được chọn trúng đều biểu diễn qua một lần.
28 Phó bí thư Lâm Viễn Hành của Ủy ban Kỷ luật Trung ương đột nhiên động thủ cùng với Phó bí thư của Ủy ban kỷ luật quân đội Mạnh Dương, tại hội nghị cán bộ cao cấp toàn quân bắt đi Phó bộ trưởng quản lý Bộ hậu cần Cố Hoán Chi.
29 Theo như Nhị lão gia tử nói thì lần này điều tra Cố Hoán Chi rất thuận lợi. Chỉ tính riêng thời gian hắn còn công tác ở quân khu Phương Nam đã phạm rất nhiều tội, có thể bắt được ngay.
30 - Cái gì?!Đối phương sau khi nghe xong liền kinh ngạc, lập tức ra lệnh:- Ngăn bọn họ lại! Nếu như không được, tôi cho phép các anh sử dụng súng!Không nhiều người biết vấn đề Cố Hoán Chi nhưng những người biết trên cơ bản đều rất có địa vị, dĩ nhiên biết chuyện này một khi bị vạch trần sẽ gây ra bao sóng gió? Bởi vậy quyết định đầu tiên của hắn là lệnh cho viên cảnh vệ trưởng toàn lực ngăn cản những quân nhân muốn xâm nhập phủ tướng quân.
31 - Chào Diệp phó chủ tịch!Lưu Bỉnh Chính nhìn thấy nhị lão gia tử, đầu tiên kính chào theo nghi thức quân đội, trên mặt hiện lên dáng tươi cười. - Lưu phó chủ tịch, chào ông!Khuôn mặt nhị lão gia tử nghiêm túc chào trả lễ.
32 Nhị lão gia tử Diệp Tương Khôn chướng mắt Lưu Bỉnh Chính tự nhiên có đạo lý của ông. Đối diện với cánh cửa mà nhị lão gia tử đã nhường ra, nếu như Lưu Bỉnh Chính có can đảm đi vào ít nhất còn nói rõ hắn có được đủ dũng khí sát phạt quyết đoán của một người lính, ít nhất vẫn phù hợp với tình huống thực tế khi nhậm chức trong quân đội, thế nhưng hắn lại rút lui, sợ như sợ cọp, quay người lập tức rời đi, điều này chỉ có thể nói rõ trong nội tâm Lưu Bỉnh Chính quá nhiều tâm địa gian giảo, đã sớm mất đi nhuệ khí cần có của một người lính, hoàn toàn chuyển biến trở thành một gã chính khách từ đầu tới chân.
33 Rạng sáng ngày 17 tháng 1 năm 1991, quân đội Mỹ bắt đầu áp dụng hành động không tập Iraq. Toàn bộ không tập được gọi là “Bão Táp Sa Mạc ”, quân Mỹ xưng là “Cuộc chiến không trung”.
34 Diệp Khai ngược lại không hề biết tâm tư của Chung Ly Dư nặng nề như vậy. Tinh lực gần đây của hắn chủ yếu đặt vào trong việc học, mặc dù nói dùng gia thế của hắn việc lựa chọn trường học cao đẳng cũng không liên hệ gì tới thành tích, nhưng nội tình bản thân Diệp Khai lại rất tốt, hơn nữa vô duyên cớ có thêm vài chục năm kinh nghiệm nhân sinh, tự nhiên không chịu sống không lý tưởng bổn sự, dù sao còn cách kỳ thi đại học không bao nhiêu thời gian, dùng một chút tâm tư cũng không phải là chuyện không cách nào thừa nhận.
35 Thành phố Minh Châu trong thời gian gần đây được người xưng là “Ma Đô”. Cách gọi Ma Đô đúng là có chút bất nhã, nhưng lại tương đối hình tượng, cũng có thể nói thói quen thành tự nhiên.
36 Đảo mắt đã tiến vào cuộc thi cuối kỳ, trong mấy ngày này Diệp Khai thật bận rộn mệt mỏi ứng phó đủ loại bài thi đề thi. Đây cũng là một giai đoạn bên trong cấp ba, là cuộc thi cuối kỳ chính thức cuối cùng, một khi qua khỏi Tết âm lịch, tiến vào thời gian đếm ngược thi đại học, khi đó chỉ sợ mỗi ngày thậm chí đều phải đối mặt với đủ loại cuộc thi khảo thi, chỉ là vì muốn chạy nước rút cuối cùng.
37 Diệp Khai muốn gặp nhị lão gia tử Diệp Tương Khôn, thủ tục cũng không phức tạp. Việc trong quân đội tuy bề ngoài thật nghiêm cẩn chu đáo chặt chẽ, nhưng đây chẳng qua là dùng đối ngoại, mà đối với con cháu trong quân như Diệp Khai, nhất là con cháu nhân vật cao tầng quân đội, kỳ thật loại phòng hộ kia trên cơ bản chỉ là thùng rỗng kêu to.
38 -Đem tin tức này thả ra?Nhị lão gia tử nghe xong lập tức do dự. Cũng không phải nói nhị lão gia tử không có can đảm này, mà là đang cân nhắc nếu như đem tin tức này thả ra, đến tột cùng sẽ dẫn phát ra hậu quả như thế nào?Hôm nay chuyện Cố Hoán Chi bị bắt chỉ giới hạn trong những nhân viên cao tầng quân đội biết rõ, ủy viên Cục chính trị trung ương cũng biết, ủy viên Quân ủy biết rõ, nhưng nếu như tin tức tiết lộ ra ngoài, vậy thì ai ai cũng sẽ biết.
39 -Ba…Một chén trà sứ trắng mới tinh bị ném trên mặt đất, lập tức vỡ vụn. Cảnh vệ ngoài cửa nghe tiếng vội vàng chạy vào, nhìn thấy thủ trưởng đang ngồi trên ghế, sắc mặt tái nhợt, thập phần đáng sợ.
40 Khi Diệp Khai nhận được điện thoại của Diệp lão gia tử, hắn đang ngồi trong xe tại nhị khu Tín Nghĩa Tân thôn đường Khang Thái Tây. Chiếc xe thể thao Porsche màu lam nhạt đang đỗ bên đường.
Thể loại: Huyền Huyễn, Kiếm Hiệp, Truyện Teen, Xuyên Không
Số chương: 12