1 Tiếng cầm ca dìu dặt, tiếng cười nói huyên náo vang động cả nửa thành Trịnh Châu. Tân khách từ tám nẻo nô nức đổ về dự đại yến nhân dịp khai trương doanh nghiệp của Đường gia lão điếm sau một năm đóng cửa.
2 Tây sảnh là một tiểu khách sảnh, một mật lộ dẫn đến tiểu viện có phòng ngủ của Đường đại lão lão. Nơi đây thường diễn ra những cuộc thương lượng về việc làm ăn lớn, đại lão lão có thể bí mật quan sát khách nhân.
3 Trong căn phòng được dành riêng cho Lộ Vân Phi, nhị tiểu thư của Bàn Long Sơn Trang Tào Xuân Cẩm và Lộ Vân Phi đứng đối diện nhau, thần tình cả hai trông đều căng thẳng như cặp gà chọi trước trận đấu.
4 Hoàng hôn vừa buông xuống ở cửa Bắc thành Trịnh Châu bỗng vang lên tiếng vó ngựa dồn dập rồi chỉ lát sau đã thấy hai kỵ mã phóng nhanh khỏi cổng thành.
5 Tên trung niên hán tử phản ứng quá nhanh, thấy Xuyên Thành Thử lao tới liền vung kiếm chặn lại nhưng vẫn chậm hơn một bước. Tam Lang lướt nhìn quanh còn đánh bật lại một chưởng rồi lao vút vào rừng.
6 Lộ Vân Phi thi triển hết khinh công nhằm hướng tây lao đi. Trong nửa canh giờ, ít nhất chàng đã vượt hơn mười dặm, nhưng dọc đường không phát hiện một nhân ảnh nào.
7 Một chiếc xe ngựa đậu ngay ngoài cửa điếm rèm buông kín mít, còn phu xe đội mũ lá rộng vành che gần kín mặt nhưng Lộ Vân Phi cũng nhận ra đó chính là nhị tổng quản Khâu Tử Dực.
8 Trời chớm lạnh, mưa rơi trên mặt sông tạo thành những chấm nhỏ li ti, phủ khắp không gian như một tấm tơ nhện khổng lồ. Mưa nhẹ phủ lên rặng liễu suốt dọc mười dặm mặt đê như làn sương bao phủ trông rất thi vị.
9 Cách nơi xảy ra huyết án ba mươi dặm cũng có một con đê với hai hàng liễu rũ như vậy. Nhưng bấy giờ đêm đã khuya, mưa cũng tạnh, vầng trăng lên cao toả ánh bạc trong như nước.
10 Đêm đã khuya. Tiếng trống điểm canh ba, nhưng trong đại sảnh của Tôn gia trang đènđóm vẫn sáng trưng. Một cỗ quan tài sơn đen đặt ngay ở giữa sảnh đường, đó là quan tài củama đao Liễu Cô Nguyệt.
11 Tôn Hạnh Vũ và Đỗ Phi Hùng đứng ở thạch cấp trước gian đại sảnh đangđàm luận. Đây là hai tên cơ trí nhất trong Trung Châu Ngũ Tuyệt, được coi là bộtham mưu cho cả bọn.
12 Lộ Vân Phi trừng mắt nhìn tên hắc nhân đang dùng đao chém mình. Bắt gặp ánh mắt đối phương, tên hán tử chững người lại giây lát nhưngsau đó vẫn tiếp tục vung đao chém xuống.
13 Chừng giữa giờ mùi có ba kỵ mã phóng hết tốc lực vào Lạc Mã trấn. Tôn Hạnh Vũ phi trước tiên, mồ hôi chảy ròng ròng trên mặt, y phục ướtđẫm dính bết vào người.
14 May Lộ Vân Phi rụt tay lại kịp, vung kiếm lên chém đứt ngay lưỡi đao sáttận cửa, sau đó giật tung cửa xông vào. Một tên hắc y hán tử còn loay hoay rút thanh đao bị chém đứt khỏi cửa,còn tên khác từ phía bên hữu bổ đao chém xuống vai phải Lộ Vân Phi.
15 Trời lất phất mưa. Mới canh đầu, có một cỗ xe ngựa phóng nhanh đến Song Anh Tiêu Cụcđỗ xịch trước cửa. Tên phu xe đỡ người, chỉ thiếu nước ngã gục từ trên ghếxuống.
16 Hàn Phương quét mắt nhìn quần hùng, cười hắc hắc hai tiếng rồi nói: - Tatự lượng sức không thắng nổi bất cứ người nào trong các vị, nhưng có thể khẳngđịnh rằng trước khi ngã xuống ta đủ sức đâm mũi dao này vào sâu một tấc.
17 " Bốp" một tiếng, ống tên rơi kích vỡ mấy viên ngói vang lên. Mọi người chẳng ai phân tâm đi xem nó, cứ mặc cho đám ngói rơi xuốnglả tả. Ống tên rơi xuống, tiếp liền cây cung cũng rơi xuống, Tôn Hạnh Vũ vỗ haitay vào nhau, mắt ngưng động nhìn bọn Tiêu Bán Hồ, Đào Nhất Sơn nói: -Chuyện này không liên can gì đến các ngươi, nhanh rời khỏi đây xem như ta thamạng cho các ngươi lần này!Đào Nhất Sơn ngửng mặt cười dài.
18 Trấn ngoại hoang vu, một ngôi cổ miếu nằm yên tĩnh dưới ánh trăng đêmlặng lẽ, cảnh sắc thanh nhã tuyệt đẹp, thế nhưng không ai biết được chuyện gìđang ẩn tàng đằng sau cảnh đẹp kia.
19 Lộ Vân Phi thả bộ đi được một khoảng khá xa, đột nhiên thân hình vọtnhanh sang trái rồi thi triển kinh công thân pháp cực nhanh quay vòng trở lạingôi từ đường.
20 Sau Tam Thanh Quán lửa cháy rực trời, cả đạo quán rộn lên như ong vỡtổ, đám đạo sĩ hô hoán nhau chữa lửa náo loạn cả trời đêm. Nhưng chúng vẫn không sao thấy được địch nhân, đây mới là điều đángsợ.