1 Tuyết trắng mênh mang, mai nở đỏ trong giá rét, chín tuyệt thế cao thủ bày bố tại Mai cốc đấu với Bất Tử Ma Thần. Một người là thiên thần cự hiệp, một là khoáng thế gian hùng, chính phái tà phái, đấu trí đấu dũng, võ lâm nổi sóng ngút trời.
2 Đàm Kiên chưa dứt, Liễu Niệm Phong lạnh lùng cắt lời: “Với cái thế thần công của Lôi Chấn Thiên mà Đàm huynh có thể thoát được bốn lần, chắc võ công phải trên bọn ta nhiều”.
3 Chúng nhân đều hiểu sâu đạo lý “địch bất động, ta bất động; địch hành động, ta sẽ hành động trước”, hà huống đối thủ của họ là Bất Tử Ma Thần Lôi Chấn Thiên nên không ai dám vọng động.
4 Khuôn mặt Bạch Đông Thạch từ đầu vẫn ung dung hiện lên nét giận dữ, tung mình lên, Loạn Vân tiêu đâm tới Lôi Chấn Thiên, gã vung trường kích quét xéo ra, bức lui Mộc Tu Tử, không nhìn đến cây tiêu đâm vào ngực, tay phải bổ ra một chưởng chấn lùi Bạch Đông Thạch.
5 Đại tuyết chưa ngừng, hoa tuyết phơi phới hòa vào màu sắc hoa mai trong cốc, Thương Lỗi chầm chậm vận chuyển, ngưng tụ chân khí trong thân thể, y biết sắp tới là trận quyết tử, chợt bên tai vang lên tiếng Bạch Đông Thạch truyền âm: “Thương thiếu hiệp, hiện tại chúng ta chỉ còn năm người, máu chảy quá nhiều, quyết không trụ nổi lâu.
6 “Làm sao đây?” Ý niệm lóe qua đầu Thương Lỗi như điện, nếu bỏ chạy chắc chắn Lôi Chấn Thiên hành động bất tiện, khó lòng đuổi kịp, nhưng Tịch Diệt tam bảo sẽ rơi vào tay đối thủ, bao nhiêu cao thủ tiền bối chết có nghĩa gì? Nếu đấu, với sức ba người e không chống nổi trăm chiêu với Lôi Chấn Thiên, y nhìn sáu thi thể chung quanh, hít sâu một hơi, đưa ra quyết định trọng yếu nhất đời.
7 Tuyết hoa vô thanh vô tức rơi trên mái tóc vàng của Lôi Chấn Thiên, bị nhiệt khí cuồn cuộn trên đầu gã nung chảy, tạo thành lớp sương lấp lánh. Gã chống trường kích xuống đất, tay phải chộp lấy Trần Ý kiếm cắm trên vai trái nhổ ra, máu tươi phun trào, thân thể gã hơi run, nắm chặt cây kích, miễn cường đỡ lấy thân thể lắc lư sắp gục xuống.
Thể loại: Xuyên Không, Dị Giới, Huyền Huyễn, Dị Năng, Kiếm Hiệp
Số chương: 50