1
Editor :Rừng thần thoại
Nhìn thiệp mời trên tay, Lăng Huyền Thư với gương mặt tuấn tú đang nhăn nhó sắp thành một dúm tã. Thiệp mời bị nắm càng lúc càng chặt, Lăng Huyền Thư cắn răng nói: “Tại sao lại có tên của ta trên đây…”
Lăng Huyền Kỳ lắc lư tiến vào tiểu viện của Lăng Huyền Thư, vừa vặn nghe được tiếng oán giận của gã, móc ra từ trong lồng ngực một tấm thiệp mời y chang vung xuống mặt bàn đá trước mặt Lăng Huyền Thư, “Ngay cả đệ cũng có, cho nên huynh có nhận được thiệp mời thì có gì là lạ.
2
Cậu cả Lăng Huyền Sương
Cậu hai Lăng Huyền Uyên
Cậu ba Lăng Huyền Thư
Cậu tư Lăng Huyền Dạ
Cậu út Lăng Huyền Kỳ
Xưng hô ngẫu nhiên đổi
Giang Nam non xanh nước biếc, có Ngự Kiếm sơn trang nổi tiếng thiên hạ.
3 Ngự Kiếm sơn trang ước chừng có vô số quê nhà, lúc trước hoàn toàn ước ao dòng dõi Lăng gia dồi dào, đặc biệt là Vương gia phú hộ Thành Tây, chỉ muốn sinh được con trai để kế thừa gia nghiệp, chẳng ngờ sinh mãi mà chỉ được bảy người con gái, khiến cho Vương lão gia buồn rầu bạc trắng đầu từ sớm.
4
Màn đêm sắp xuống, một đội xe ngựa đứng ở trước một quán trọ lớn nhất trong thành.
Lăng Huyền Sương từ từ xoay người nhảy xuống xe, nhấc chân đi vào quán trọ đầu tiên, “Rốt cuộc đã có chỗ để ta duỗi chân ngủ.
5
Ngày kế mặt trời vừa sáng, Lăng Huyền Sương rất hiếm khi dậy rất sớm, không chút khách khí la hét gọi mọi người thức dậy đi tiếp.
Nhìn vành mắt hắn thâm đen, Lăng Huyền Uyên biết rõ cả đêm qua hắn đã ngủ không được ngon, lập tức dựa theo ý của hắn, dặn dò đệ tử chỉnh đốn lên đường.
6 Đoàn người đi tới trước sơn môn, thì có hai tên đệ tử Túy Tiên phái hạ sơn nghênh tiếp. Sớm nghe nói Năm huynh đệ Lăng gia đều đến, hai người này cũng được do chính Lưu Chưởng Môn giao phó, ngàn vạn lần cũng không được thất lễ.
7 Dòng người mênh mông cuồn cuộn đi theo phía sau Lưu Chưởng Môn tới phòng ở Lưu Mạc Bạch, vào cửa thì thấy người hắn nằm ngửa dựa vào cạnh giường, bên mép dính đầy máu tươi, hai mắt vẫn còn trợn tròn, trông có vẻ mấy phần khủng bố.
8
Chịu qua lần độc phát đầu tiên, mọi người tụ cùng một chỗ bắt đầu thảo luận công việc giải độc.
“Xin hỏi Lăng Nhị công tử cùng Lăng Tam công tử, ” Ngón tay Lưu Chưởng Môn nôn nóng gõ tới gõ lui trên mặt bàn, “Làm sao biết được Lạc Trần Nguyên Thiệu nguyên chủ có thể giải được Trăm ngày truy mệnh này?”
Lăng Huyền Thư thấy Lăng Huyền Uyên không có ý muốn mở miệng nói chuyện, đành mở miệng nói: “Gia huynh cùng vãn bối từng nghe người ta nói qua, người trúng độc Trăm ngày truy mệnh này, khi độc phát sẽ phải chịu nỗi dày vò nửa người cực lạnh nửa người cực nóng, có thể thấy được độc này chí âm chí dương hòa nhau mà thành.
9 “Nhị ca, ” Lăng Huyền Dạ cưỡi ngựa đi ở bên cạnh Lăng Huyền Uyên, liếc mắt một cái về phía sau đầu, “Có mấy môn phái đã bắt đầu có lời oán hận, chê chúng ta đi đường quá chậm.
10
Ngày kế lúc đang đi, Lăng Huyền Uyên thấy Lăng Huyền Thư thỉnh thoảng ôm ngực ho khan vài tiếng, nghi hoặc hỏi: “Đêm qua cảm lạnh?”
Lăng Huyền Thư còn chưa trả lời, Lăng Huyền Kỳ đã nhào vào nói: “Tối hôm qua đại ca vẫn lôi kéo ta nói chuyện này, Tam ca do bị Yến lâu chủ đả thương.
11
Lăng Huyền Dạ nỗ lực đứng vững trong cơn dao động, trợn mắt ngoác mồm mà nhìn hướng Yến Thanh Tiêu té xuống, “Sớm biết thế, ta nhất định sẽ không buông tay, Yến lâu chủ có làm quỷ thì đừng tới tìm ta…”
Bên cạnh thình lình xẹt qua một cái bóng, Lăng Huyền Dạ nhìn kỹ, thì ra đó là Lăng Huyền Thư lao xuống hướng Yến Thanh Tiêu rơi xuống nước.
12
Hai ngày sau lên được tới bờ, tất cả mọi người đều thở dài nhẹ nhõm.
Hai ngày qua chen chúc trên chiếc thuyền cướp xa lạ, không dám tùy tiện ăn đồ trên thuyền, còn không đủ không gian cho mọi người nghỉ ngơi, vì vậy tất cả mọi người vừa đói bụng vừa mệt, vừa lên bờ liền vội đi tìm đồ ăn.
13
Lăng Huyền Dạ tiếp được thân thể Lăng Huyền Sương, cúi đầu đề phòng nhìn Bạch sư, cũng không dám làm bừa, “Nhị ca, chúng ta bây giờ phải làm gì?”
Lăng Huyền Uyên còn chưa trả lời, một con Bạch sư khác đứng lên, thân hình so với lúc trước doạ ngất Lăng Huyền Sương chỉ nhỏ hơn một chút, dưới cổ cũng ít lông bờm uy phong, là một con sư tử cái.
14
Lăng Huyền Sương đầy mắt hi vọng mà nhìn Thiệu Dục Tân, “Ta không nói chơi, rất rất thật, thế nào?”
Huynh đệ nhà họ Lăng từng người ăn ý che mặt, đều bày rỏ ý nghĩ của tên này tuyệt đối không liên quan gì tới ý nghĩ của mình.
15
Lăng Huyền Thư bước chân muốn đi, “Nếu Yến lâu chủ không có chuyện gì, vậy ta đi trước. ”
“Chờ đã!” Yến Thanh Tiêu muốn nói gì đó, nhìn thấy đám người Lăng Tiểu Lâm đứng ở một bên, xoay người sải bước qua một chiếc cầu nhỏ của tòa thủy lâu khác, “Ngươi đi theo ta.
16
Lăng Huyền Sương phờ phạc cả người.
Hắn rất muốn đi tìm Thiệu Dục Tân, nhưng cặp Tuyết sư bên người Thiệu Dục Tân bất cứ lúc nào cũng trong tình trạng đột nhiên xuất hiện; còn nếu không gặp Thiệu Dục Tân, trong lòng hắn ngứa ngáy khó chịu lợi hại, thêm nữa độc trong người hắn càng ngày càng phát tăng, hiện giờ nhìn hắn tiều tụy rất nhiều.
17 Lăng Huyền Sương ngày đó muốn tìm Đào Tâm Duyệt nhờ vả nhưng vì thân thể không ổn nên ở trong phòng nghỉ ngơi, đêm đó lại độc phát chơi cho hắn chết đi sống lại, kéo dài liên tiếp hai ngày, đành phải đem chuyện lấy lòng Đào Tâm Duyệt tạm thời bỏ qua.
18 Ra khỏi phòng Lăng Huyền Sương, mấy huynh đệ đồng loạt đi xuống lầu dưới. Lăng Huyền Uyên đi xuống lầu một về thẳng phòng của mình nghỉ ngơi, Lăng Huyền Dạ cùng Lăng Huyền Kỳ cảm thấy ở trong phòng rất tẻ nhạt, muốn tìm chỗ nào đó chơi đùa.
19
Thiệu Dục Tân hơi thay đổi sắc mặt, thả người nọ ra, “Quả nhiên đã đến. ”
Lăng Huyền Kỳ kéo ống tay áo Lăng Huyền Uyên, “Nói cách khác, lửa này không phải do đệ đốt?
Lăng Huyền Uyên lạnh lùng liếc mắt nhìn thằng em, kéo tay áo trở về.
20
Ai có thời gian cùng ngươi thảo luận chuyện này?” Yến Thanh Tiêu lần thứ hai tránh tay hắn ra, “Tự ta sẽ đi, ngươi đừng có đụng vào ta!”
Lăng Huyền Thư không tránh được phát cáu, “Ngươi nghĩ ta thích chạm vào ngươi à?”
Sắc mặt Yến Thanh Tiêu đột nhiên thay đổi, cắn răng nói: “Ngươi nói cái gì?”
Lăng Huyền Thư dời mặt đi chỗ khác, “Nơi này rất nguy hiểm, rời đi trước hãy nói.