1 Âm vang còn chưa dứt, đột nhiên đã đứt đoạn, hệt như một con gà đang gáy thì bị người ta vặn cổ vậy. Thẩm Hổ Thiện vừa nghe thấy tiếng kêu gào thê lương ấy thì sững sờ, ngay sau đó vội vã triển khai khinh công, lướt vào trong rừng, chỉ thấy tạI một khoảng trống đã bị chặt hết cây trong rừng, có một hán tử thân đầu mỗi thứ một nơi, máu tươi không ngừng từ chỗ đầu bị chặt đứt phun ra, ngoài ra còn có hai hán tử y phục rách nát, máu tươi loang lổ, một người cầm đại đao đối kháng, một người khác cầm tiêm đao, toàn thân run rẩy, quỳ xuống nhìn người đồng bạn đã bị chặt cụt đầu kia, mồ hôi, nước mắt tuôn ra đầy mặt, thần tình hoàn bị sự sợ hãi chiếm cứ.
2 Hai tên “lưu manh to gan” này chính là Thiệu Tinh Vũ và Lưu Tuế Kỳ. Lưu Tuế Kỳ và Thiệu Tinh Vũ phải đeo gông lên, khóa chặt lại, sau đó bị đẩy vào một gian nhà lao hôi thối, tên ngục tốt đạp vào mông Lưu Tuế Kỳ, mắng: “Vào trong ăn xú trùng đi! Dám to gan đi đánh quan sai!” Nói xong liền khóa cái khóa sắt lại, nghênh ngang ra ngoài.
3 Sau đó hắn lại tự an ủi mình, cho dù tất cả lộ ra thì đã sao? Nơi này là nha môn, tất cả phải theo pháp luật mà làm, đến lúc đó, nói không chừng có thể tra ra chân tướng sự thật, lật lại được vụ huyết hải kỳ oan trên người mình!Vừa nghĩ vừa nghĩ, đột nhiên trước mắt mờ đi, mấy bóng người đã ở phía trước hàng rào phòng giam, tay cầm ngọn đuốc.