1 Náo nhiệt là gì?Náo nhiệt là gọi chung của người đến người đi, rộn ràng nhốn nháo, sức sống bừng bừng, ngựa xe như nước. Cho nên xin hãy chú ý, náo nhiệt chỉ là thứ bên ngoài.
2 Đương nhiên là “một kiếm phát tài”, bởi vì chỉ cần giết được Thích Thiếu Thương, bốn vị Kiếm Thần nhất định sẽ phát tài. Bởi vì Thái Kinh nhất định sẽ thưởng lớn cho bọn họ, không chỉ có Thái Kinh, ngay cả những quyền quý giàu có như Đồng Quán, Thái Du, Lương Sư Thành, Vương Phủ, Chu Miễn cũng sẽ cầm tay chúc mừng, ban thưởng hậu hĩnh, kể cả phe phái đối địch với Phong Vũ lâu nhất định cũng sẽ cho đám người La, Ôn, Hà, Lương không ít “chỗ tốt”, hơn nữa còn có thể giành được nhiều “danh tiếng”.
3 Tiếng sấm này rất kỳ lạ. Nó không phải đến từ bầu trời, vang từ không trung, mà giống như từ trong đất, trong tường, trong nhà, trên mái hiên truyền đến.
4 Kiếm là lạnh. Máu là nóng. Nhưng máu của sát thủ máu lạnh vẫn là nóng, kiếm trên tay sát thủ cuồng bạo vẫn là lạnh. Kiếm lạnh, hi vọng là nóng bỏng. Bọn họ muốn giết Thích Thiếu Thương.
5 Lúc này, bởi vì kiếm của Ôn Kiếm Thần đã thu hút, sát thương phần lớn kẻ địch, cho nên Lương Thương Tâm và Hà Nan Quá có thể thành công tiếp cận, cùng lúc tấn công hai kiệu vàng và xanh lá.
6 Ôn Hỏa Cổn vẫn dựa vào một thanh kiếm như ngọn lửa, ngăn cản đám người xông đến. Hà Nan Quá một kích không trúng kiệu vàng, lập tức chuyển sang tấn công kiệu xanh lá.
7 Kiệu màu xanh sẫm. Rèm màu xanh nhạt. Trong rèm có bóng người. Máu nhuộm đỏ đường Lam Sam. Đường lớn bốc cháy. Sát phạt không ngừng. Lương Hoạch Kiệt và Hà Thôn Nã một trái một phải nhìn chằm chằm vào chiếc kiệu, nhưng đều không lập tức ra tay.
8 Lương Thương Tâm cũng như vậy. Sự khác biệt giữa hắn và Hà Nan Quá, có lẽ chỉ là Hà Nan Quá ăn tro nuốt nhang gặm nến, còn Lương Thương Tâm lại liều mạng ăn sách.
9 Đau. Hà Nan Quá nhìn ngực mình bị hai mũi tên bắn trúng, chỉ cảm thấy vô cùng hoảng sợ, vô cùng khó chịu. Đau, hơn nữa còn sợ. Lực lượng của hai mũi tên kia vừa vặn khiến cho sức chiến đấu của hắn hoàn toàn biến mất, nhưng nhất thời lại không khiến cho hắn mất mạng.
10 Sau một tiếng “ầm”, tia chớp làm nổi lên sấm sét. Theo gió mây quay cuồng, một trận sấm chớp mưa bão đã đến gần, bao trùm mặt đất. Ôn Hỏa Cổn chợt phát hiện, hắn chỉ còn lại một mình.
11 Ôn Hỏa Cổn rõ ràng không ngăn được. Kiếm của hắn còn chưa thu về. Khí của hắn cũng chưa trở về. Thế nhưng vào lúc thế không thể tiếp, sức đã dùng hết, hắn đột nhiên xoay người, vọt lên không, đã dịch chuyển ba thước bốn, vừa vặn tránh khỏi một cục nguyên bảo lưu tinh chết người kia.
12 “Kiếm Thần” Ôn Hỏa Cổn, “Kiếm Quái” Hà Nan Quá, “Kiếm Ma” Lương Thương Tâm tại đường lớn Lam Sam đánh lén Thích Thiếu Thương, có thể nói là thất bại thảm hại, bị Vô Tình giết chết tại chỗ.
13 Y là một người khi tàn nhẫn ngay cả giấc mộng cũng quét sạch không còn. Thế nhưng sự kiện kia giống như một giấc mộng vào buổi tối nào đó của y. Đây là kinh thành.
14 Người tới lên lầu. Đó là thất đương gia Chu Giác của Lục Phân Bán đường. - Báo cáo đại đường chủ, mối làm ăn đã tới. Địch Phi Kinh ngẩng đôi mắt có nét vui vẻ của mình lên, không nhanh không chậm hỏi:- Bọn họ tới mấy người?- Ba bốn người.
15 Nghe được câu nói như sấm sét lôi đình này của Thích Thiếu Thương, Địch Phi Kinh bỗng nhiên lại cười, đưa tay ra:- Ngồi!Trước người y có một chiếc bàn nhỏ.
16 Thần sắc Địch Phi Kinh không đổi:- Xin nghe cao kiến. Dương Vô Tà than một tiếng, nói:- Chúng ta đều là bang hội cùng một địa phương, nhưng chúng ta có rất nhiều tác phong làm việc không giống nhau.
17 Thích Thiếu Thương lẳng lặng nghe. Y nghe một cách rất dụng tâm. Y giống như không chỉ nghe được ý ở ngoài lời của đối phương, cũng nghe được dụng tâm khổ cực của Địch Phi Kinh.
18 Đây là một khuôn mặt lạnh lẽo. Mặt rất dài, gò má rất nhọn, mũi rất lớn…Vấn đề nằm ở chóp mũi. Chóp mũi của hắn còn bọc một khối vải trắng, hiển nhiên là bị thương chưa lành.
19 Thích Thiếu Thương vẫn luôn nhìn tay của hắn, cũng nhìn chăm chú vào bọc vải của hắn. Sau đó y hỏi:- Ngươi thích giết người nào?Thiên Hạ Đệ Thất nói:- Chỉ cần là người nhìn không vừa mắt, ta đều giết.
20 Kiếm xanh, mũi màu ngọc bích. Đây là một thanh kiếm xanh biếc lạnh lẽo. Địch Phi Kinh chợt cảm thán:- Hay ột Thanh Long kiếm, cuối cùng lại xuất hiện trên giang hồ, Cửu Hiện Thần Long, tái hiện phong thái.