1 Trên núi, tiếng chim hót ríu rít rất vui tai, cây cối to cao, rậm rạp, các tán cây đan vào nhau tầng tầng lớp lớp. Ánh nắng chiếu xuyên qua tán lá trên cao xuống dưới mặt đất tạo ra những khoảng sáng tối xen lẫn, vô cùng kỳ ảo.
2 Tên tướng hét lớn, hai tay tung liên tiếp ba quyền đều trúng ngực Vô Ngã. Sư hộc máu loạng choạng lùi về bốn năm bước, đứng dựa vào cột gỗ. Đối phương mừng rỡ thừa cơ xông tới.
3 Từ Phong vọt người tới rồi bổ mạnh thanh đao xuống. Y muốn kiểm tra trình độ võ công của Vô Tướng nên dùng chiêu đơn giản. Vô Tướng bỗng nhớ tới thế cờ ban nãy, thấy cũng giống thế này, bèn lướt bàn chân lướt sang bên phải, thân mình thuận thế nghiêng về bên trái, kế tiếp tung quyền đấm vào eo đối phương, đồng thời dựng côn đứng thẳng trước ngực để bảo vệ.
4 Bạn bè nhiều năm không gặp, tất có nhiều điều để nói, cho nên sau bữa ăn, hai người còn tán gẫu rất lâu. Người già thường hoài niệm về những ký ức xa xưa, thuở mà hai ông lão còn xông pha, ra sức giúp triều đình với trái tim bừng bừng nhiệt huyết của tuổi thanh niên.
5 Kinh thành Thăng Long, nằm dọc theo bờ con sông Nhị, một nơi phồn hoa đô hội. Những đoàn thuyền nối đuôi nhau ra vào tấp nập, trên hai bờ, khung cảnh buôn bán sầm uất, chợ búa, hàng quán mọc lên khắp nơi.
6 Trần Thì Kiến dùng phép Truyền Âm Nhập Mật nói với nhà vua:- Hoàng thượng, hai ngày nữa là đến ngày các vì sao đổi dời, thần sẽ thi triển đạo thuật mạnh nhất của mình, trước tiên để hóa giải sự suy yếu của Long khí, Lê Quý Ly vì thế mà sẽ bị đau ốm.
7 Một tên lính mở miệng hỏi:- Tướng quân, thuộc hạ nghe ngài nói vậy, xem ra sư phụ ngài quả là một cao nhân trăm năm khó tìm. Nghe tên thuộc hạ khen sư phụ mình, Từ Phong càng thêm sướng trong bụng, mặt vênh lên tự đắc, y cười đáp:- Còn phải nói, sư phụ ta là bậc kỳ tài hiếm có trên đời.
8 Phùng lão quan sát đám mây đen đang vần vũ trên bầu trời, không hiểu sao lại có cảm giác rất kỳ quái, ông quyết định tìm một chỗ cao thử quan sát kỹ hơn xem sao.
9 - Xem ra ngươi đã quyết tâm diệt nhà Trần. Người khôn nói nửa lời đã hiểu, Trần Thì Kiến phẫn nộ, hai mắt như tóe lửa, có điều đó chỉ là biểu hiện bề ngoài, một mặt để che mắt đối phương, mặt bên trong, ông đang tận dụng thời gian vận khí nhằm khôi phục chân khí, vì sau khi làm phép ông đã tổn thất rất nhiều tinh lực.
10 - Lão già ông khoác lác quá đấy!Lục Quái quát lớn, bỗng nhiên y chuyển thanh kiếm sang tay trái, kiếm pháp bất ngờ trở nên lợi hại hơn rất nhiều, mạnh mẽ, dồn dập như bão táp mưa sa, thực tế thì y thuận tay trái, dùng kiếm bằng tay phải chỉ là che mắt người khác, khi gặp tuyệt đỉnh cao thủ mới để lộ ra.
11 - Sư đệ, đệ đang ở đâu? Lục Quái đang định rút kiếm kết liễu Thì Kiến, bên tai chợt nghe tiếng gọi của ai đó từ không trung truyền đến. Lê Quý Ly tái mặt hoảng hốt:- Nguy rồi, sư huynh của Trần Thì Kiến là Phùng Sĩ Chu đã đến, võ công lão chẳng kém gì ông ta đâu, chúng ta mau rời khỏi đây thôi.
12 Phùng lão chịu tang của sư đệ đúng một trăm ngày. Ngày tiếp theo ông khởi hành, theo tâm nguyện của Trần Thì Kiến, Phùng lão tới Hóa Châu tìm hai cha con Đặng Tất.
13 Tên chủ trại hô:- Bọn chúng đã hại chết người anh em của chúng ta. Hãy giết hết bọn chúng để báo thù, lên!Đám lâu la đồng thanh hét ầm ĩ, rồi cầm đao cầm kiếm xông tới.
14 Hai đốm ánh sáng đỏ lòm lập loè giữa khoảng không tối tăm, Một bóng đen to lớn chuyển động giữa các lùm cây khiến cho con người ta sởn cả gai ốc. Chân tay bọn lính Ngô run lẩy bẩy, chúng thu lại vào một chỗ với nhau, giơ thanh đao lên về phía trước, quan sát cách cầm đao, thật không biết bọn chúng làm được gì khi bị tấn công.
15 Từ Phong đã nghĩ oan cho Phùng lão, thực tế ông không hề lấy trộm thanh côn thần, mặc dù trong lòng rất muốn lấy nó nhưng Từ Phong không hé răng nói một chút gì về nó nên ông cũng đành chịu.
16 Thiếu phụ vẫn giữ chặt cậu bé con, liếc mắt nhìn người đàn ông kia:- Chàng cứ như thế sẽ làm hư con đấy!- Ha ha ha! Nàng xem. . Ai nói phụ nữ thường dung túng con cái khiến chúng sinh hư chứ? Ta thấy nàng còn nghiêm khắc hơn ta bao nhiêu.
17 Vừa nghe ba chữ Phùng Sĩ Chu, mọi người nhà Lê Gia đều "a" lên kinh ngạc. Danh tiếng hai sư huynh đệ Phùng Sĩ Chu đã nổi khắp nơi như những vị tướng khác cùng thời.
18 Gia đình họ Lê tiễn Phùng lão ra tới tận cổng, Phùng lão xoay người lại nói với gia đình Lê Đinh:- Các vị dừng ở đây được rồi, không cần tiễn lão xa đến vậy đâu.
19 Nguyễn Thận cùng đám bạn làng của cậu bé đến chào chàng ta một cái. Lê Trừ gật đầu đáp lễ lại. Chàng ta dùng tay lau sạch mấy vết bùn dính trên mặt em mình rồi nói:- Về rửa sạch tay chân, cha có việc bảo em làm đấy.
20 Ông Hội ngạc nhiên, không hiểu đã xảy ra chuyện gì, ông quay sang xin lỗi vì đã thất lễ rồi đi ra ngoài xem sao thì bắt gặp có người hớt hơ hớt hải chạy vào.
Thể loại: Quân Sự, Xuyên Không, Trọng Sinh, Lịch Sử
Số chương: 100