1
Trần Hưởng là một người yêu thích nhiếp ảnh, sau khi tốt nghiệp đại học thì làm công việc viết tin tự do, nói trắng ra là một thợ săn ảnh chuyên nghiệp.
2
Hai gã hộ vệ không kịp đóng cửa. Mấy tên ác nô này đều là thanh lâu đặc biệt chọn lựa, mỗi người đều có chút công phu. Thấy có người xông ra cửa, hai gã cầm côn nhọn lao tới đánh.
3
Không biết qua bao lâu, cuối cùng Chu Thiên Giáng giật mình, sau đó lùi lại, nấp sau khe đá.
- Nha đầu, ra đi, chúng ta an toàn rồi.
Chu Thiên Giáng gọi khẽ
Cả buổi sau Quách Dĩnh mới đi ra khỏi khe đá.
4
Hai người muốn lên lầu đã bị một gã chặn lại. Xem bộ dạng kiêu ngạo của người này, căn bản không nể mặt Quách Dĩnh.
- Ngọc Cách Cách có ở nhà không, nói cho nàng ấy biết Trấn Nam phủ tướng quân Quách Dĩnh đến.
5
Sau hai ngày, cánh tay Chu Thiên Giáng sưng phồng như bánh mì. Đến ngày thứ tư, Quách Dĩnh mới phái nha hoàn sai Chu Thiên Giáng đi mang 'Bồn cây cảnh".
6
Thành Võ Hoàng đế kinh ngạc nhìn Chu Thiên Giáng: - Không tồi, thơ hay, đúng là thơ hay. Tiểu tử, xem ra ngươi cũng là người từng đọc đủ thứ thi thơ, tại sao lại không nhờ Quách tướng quân tiến cử làm quan cho triều đình.
7
Vườn hoa bình thường rất vắng vẻ, đột nhiên lại náo nhiệt lên. Chu đại kỳ nhân sắp biến thành "Chu đại quan nhân", bọn hạ nhân của Quách phủ đều bu lại nịnh bợ vị quý nhân tương lai này.
8
- Bệ hạ, một học sinh trong Quốc Tử Giám không ngờ lại dám không tôn sư trọng đạo, đánh cả Chủ bạc Vương đại nhân. Vương đại nhân tuổi tác đã cao, sao có thể chịu nổi cú đánh ấy, nên đã nên đã bị đánh cho hôn mê bất tỉnh.
9
Ngọc Cách Cách che miệng cười trộm, ngay cả Chủ bạc đại nhân một năm cũng không viết được vài chục bài tuyệt cú, cái này thì quá nhẫn tâm rồi.
Ngay lúc Chu Thiên Giáng bị đưa đi, vài thái giám trong cung đến Thái y viện, đứng đầu là tâm phúc bên cạnh Hoàng đế, nội phủ tổng quản Ngụy công công.
10
Buổi chầu sáng của các triều đại đều giống như buổi họp, chủ yếu là tạo nên tác dụng điều chỉnh và tuyên bố các việc đại sự. Về cơ bản thì những việc này đều xử lý kha khá rồi, đều đã có kết luận; đã báo cáo cho Hoàng thượng hoặc sáu Bộ đều có tranh luận mới đưa ra buổi chầu sớm để nghị luận.
11
Chu Thiên Giáng bị quan sai đưa tới ngoài Triều Đường môn, nhìn đám học chánh của Vương thái phó. Chu Thiên Giáng thấy rất lạ, chẳng lẽ phải đánh lão tử ngay trước mặt họ sao? Chu đại quan nhân ngẫm nghĩ một hồi, thấy có lẽ là khả năng này, dù sao cũng phải cho mấy lão già kia chút thể diện.
12
Lý Thượng thư thấy tình hình không tốt liền vội vàng ngăn cản Quách Thiên Tín. Tuy nhiên, Lý Hồng cũng thấy Vương thái phó thật quá phận. Nếu bệ hạ đã phát thánh lệnh, mà vẫn muốn ép người đến cùng.
13
Chu Thiên Giáng cũng mặc kệ, tiếp tục nói. - Lão thái phó, ta còn chưa nói hết xin ngài nghe cẩn thận. Nếu hoàng thượng vi tôn, học trò cũng suy nghĩ vì giang sơn xã tắc, sao không thể chống đối ngài.
14
Đã nhiều ngày Chu Thiên Giáng vẫn chờ tin tức của Tĩnh Vương. Mỗi ngày ngoài hai canh giờ bị Lâm Phong buộc rèn luyện ra, thì cãi nhau âm ĩ với Quách Dĩnh.
15
Tứ Hoàng tử Huyền Châu cẩn thận nhìn chằm chằm Chu Thiên Giáng, giống như lần đầu biết hắn.
- Mẹ nó, ta phát hiện ngươi quả không giống với người khác.
16
Lòng Chu Thiên Giáng chợt lạnh, là người của phủ Trung Đô? Hay là sát thủ bên phía thanh lâu mời tới?
- Ngươi nhận lầm người rồi, tại hạ là học sinh của Quốc Tử Giám, có quan tịch trong người, cẩn thận ta kiện ngươi tội phỉ báng.
17
- Phụ thân, đêm nay Chu Thiên Giáng mở tiệc mời con và các Hoàng tử, Ngọc nhi sẽ không ăn cơm với người và mẫu thân. Ngọc Cách cách nhu thuận bẩm báo.
18
Tất cả thị vệ Vương phủ của Ngọc Cách cách đều đứng nhìn xa xa, người ta là thị vệ Hoàng cung, bọn họ cũng không dám tham dự.
- Thiên Giáng ca, hay là cùng đi đi.
19
Thành Võ Hoàng nổi giận hung hăng trừng mắt nhìn Tĩnh Vương, tự nhủ, mới hai ngày trước còn nghe nói Tĩnh Vương uống rượu với một đám Tướng quân, mỗi người còn ăn nửa cái đùi dê.
20
Thành Võ Hoàng sửng sốt, lời hắn nói đã trúng nỗi lòng ông ta.
- Tiểu tử ngươi chắc chắn có thể thu được thuế? Thành Võ Hoàng nghi ngờ nhỏ giọng hỏi.