21
Sắc trời dần tối, thấy sắp đến trạm nghỉ chân đầu tiên, lúc này đột nhiên có một khoái mã đuổi theo phía sau.
- Thiên Giáng chết tiệt, chạy nhanh như vậy làm gì.
22
Tứ Hoàng tử vừa nghe, ngượng ngùng liếc qua Chu Thiên Giáng, tự nhủ Chu Thiên Giáng là chủ, người này thậm chí không thèm nhắc tới, quá xem thường người ta rồi.
23
Tứ Hoàng tử Huyền Châu mắt trắng dã, thân thể run lẩy bẩy. Giả truyền thánh chỉ là tội danh rất lớn, đừng nói ở triều Đại Phong, đến cả đại lục cũng chưa từng nghe ai dám làm như vậy.
24
- Cứ yên tâm về mật khố, chúng ta tốn nhiều tiền mời cao thủ mai phục trong mật khố. Không chỉ vậy, ta còn điều ba đội nhân mã đóng giữ, bất cứ kẻ nào cũng đừng nghĩ đến chuyện tiếp cận mật khố.
25
Chu Thiên Giáng khẽ gật đầu. Chuyện chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng hắn kiếp trước thấy nhiều rồi, cũng không đáng nổi giận với đám người ti tiện này.
26
--> - Không còn cách nào, để làm lớn chuyện thì chỉ có thể như vậy. Chu Nhất, báo với tất cả huynh đệ cố gắng rèn luyện cho ta, đừng làm mất thể diện kinh thành chúng ta.
27
--> Tròng mắt Chu Đại Trung sắp trợn lòi ra, ở Thục Thiên phủ y là nhân vật nói một thì không có hai, cho dù Thượng thư Lục bộ kinh thành đến đây cũng phải nể mặt y ba phần, vậy mà tên Chu Thiên Giáng này và Tứ hoàng tử vừa vào đã liên tiếp khiêu chiến quyền uy của y.
28
--> - Coi ngươi chẳng có tiền đồ gì cả, sợ cái gì? Ta sẽ đi gặp bọn họ, ngươi không cần ra mặt. Chu Thiên Giáng thầm thở dài một tiếng, thất vọng vì tìm được một hoàng tử vô dụng thế này.
29
--> Quách Thiên Tín bị Tĩnh Vương cầm theo Đả Vương Tiên đuổi chạy khắp phủ, âm trạng của ông cũng không khá hơn so với Tĩnh Vương. Nữ nhi Lý Ngọc Nhi của Tĩnh Vương ở Thục Thiên phủ, nữ nhi Quách Dĩnh nhà ông ta cũng ở bên Chu Thiên Giáng.
30
--> Lão phu nhân lắc lắc đầu: - Cái này thì khó nói, Chu gia đã nắm ba phần binh quyền của Đại Phong rồi, một khi Hoàng thượng dùng biện pháp mạnh thì chỉ có thể bức bọn họ tạo phản thôi.
31
--> Trong phủ nha Thục Thiên phủ, hai ngày trước Chu Đại Trung cũng nhận được mật báo của phụ thân rằng Bắc doanh đại quân đã lặng lẽ tiến về phía nam.
32 Lâm Phong chợt nhảy ra khỏi giường, đứng cạnh cửa cẩn thận nghe ngóng. Mãi đến khi tiếng bước chân bên ngoài biến mất, lão mới kéo ghế ngồi cạnh Chu Đại Trung.
33 Tứ Hoàng tử và Ngọc Cách Cách thi lễ, lúc này mọi người bôn ba suốt đường, mặt mũi phong trần giống như một đám chạy nạn, đâu còn uy phong hoàng thất.
34 Tứ Hoàng tử lấy làm lạ nhìn Chu Thiên Giáng, nghĩ bụng người này rốt cuộc là cái quái gì, mắng xong Thái hậu còn mắng Hoàng thượng. Tứ Hoàng tử thở dài một tiếng, trải qua mấy ngày nay Tứ Hoàng tử dần dần quen thói đại nghịch bất đạo của Chu Thiên Giáng.
35 Hiện tại đội ngũ vừa mới gom lại, có vẻ loạn xạ, không ít người còn huấn luyện phạm nhân sung quân trước khi lâm trận. Cho nên có một số việc Văn Nhữ Hải nhất định phải tự mình hỏi đến.
36 Chu Nhất gật đầu, tỏ vẻ tán thành cánh nói của Chu Nhị, y quả thật không có bản lĩnh đối phó nhiều người như vậy. Sở trường Thanh Long Vệ chính là ám sát, không phải là đối địch.
37 - Các ngươi muốn tạo phản à, thu đao lại hết cho ta! Thời khắc mấu chốt, Văn Nhữ Hải quát lên khống chế cục diện.
- Chủ soái đại nhân, Văn Nhữ Hải quản giáo không được, nếu đại nhân thật sự muốn giết, mạt tướng nguyện ý thay thế Phạm Nhung.
38 Chu Thiên Giáng dỗ dành hai cô gái vui vẻ xong, hắn lập tức bố trí nhiệm vụ tối nay. Sắc trời tối đen, đại doanh sau cửa thành liền bí mật hành động. Nhìn từ xa, trong đại doanh sau cửa thành vẫn cắm đầy quân kỳ, nhưng đại bộ phận nhân mã đều bí mật vây quanh cửa chính.
39 Trong hoàng cung, Thành Võ Hoàng ngồi ở thượng thư phòng, so với Chu Diên Thiên thì vẻ mặt Thành Võ Hoàng lại rầu rĩ hơn. Đại binh nước Đương Vân xâm phạm, Quách Thiên Tín vội dâng tấu, không còn cách nào nào đến kinh thành trước để cứu giá.
40 Chu Thiên Giáng đích thân chọn ra hai thân binh có kỹ thuật điều khiển xe giỏi nhất làm mã phu. Chạy trong sân duyệt binh suốt hai canh giờ, hắn mới thật sự yên tâm, ít nhất tốc độ xe này không chậm hơn cưỡi ngựa là bao.