1 Gió thu nhè nhẹ, tại vùng thôn quê hoang vắng, trước một ngôi mộ xơ xác tiêu điều có một người thiếu niên chừng mười tuổi đang ngồi khoanh chân, trên người mặc trường bào màu trắng, trên tay mang theo một bầu rượu, thỉnh thoảng ngửa đầu uống một mình, vẻ mặt trầm lặng muôn phần đau khổ.
2 Quách Gia về đến trong căn nhà sơ sài của mình liền cùng Hi Chí Tài uống say cả đêm, rồi cùng ngả nghiêng mà ngủ cho tới trưa ngày hôm sau mới từ từ tỉnh lại.
3 Tả Từ lão đạo mặc dù ở trong lịch sử tam quốc không có chút xíu nào sự tích sáng giá ly kỳ gì, nhưng cũng tuyệt đối là một nhân vật thần bí khó lường.
4 Công Nguyên năm 182, đã hai năm trôi qua kể từ khi Quách Gia tiếp tế dân chạy nạn, cũng vì việc thiện này mà thanh danh Quách Gia được nâng cao trong vùng Dĩnh Xuyên.
5 Trên đường đi tới Nghiệp thành, hai người Quách Gia cùng Từ Thứ thúc ngựa đồng hành với nhau. Việc trong nhà đều giao lại cho Hi Chí Tài cùng Tả Từ, chuyện này Quách gia mười phần yên tâm.
6 Chân gia chính là cự phú Hà bắc, trong Nghiệp thành có của cải cũng không đáng ngạc nhiên. Lần này Chân Dự có việc đến cửa hàng gia tộc tại đây điều tra kinh doanh.
7 Sáng sớm hôm sau, Chân Dự từ trong giấc mơ tỉnh lại, sau khi được hạ nhân hầu hạ mặc quần áo cùng rửa mắt hắn liền sửa sang trang phục, mở miệng hỏi: "Hai vị quý khách đã thức dậy chưa?"Một gia nô mặc áo xanh ở cạnh đó lộ ra vẻ khó khăn đáp: "Từ Thứ công tử đã dậy từ sớm, hiện đang ở hậu viên luyện kiếm.
8 Ba ngày liên tiếp Quách Gia được Trương Giác mời làm khách tại cứ điểm truyền giáo của Thái Bình đạo bên trong Nghiệp thành. Ba ngày này hai người Trương, Quách như hình với bóng, ăn cùng bàn ngủ cùng giường.
9 Chuyện kể rằng ngày đó sau khi Chân Dự đi một chuyến đến Nghiệp thành rồi về nhà gặp mặt người thân, chào hỏi cha mẹ mình. Chân Khương liền nhanh chân chạy vội về trong phòng của mình, đem toàn bộ vàng bạc trang sức đưa tới trước mặt Chân Dự, đoan trang nói: "Ca ca, huynh xem nhiêu đây có thể bán được nhiêu tiền?"Chân Dự dở khóc dở cười, vẻ mặt cha mình Chân Dật kinh ngạc hỏi: "Khương nhi, con đang làm cái gì? Mấy thứ đó không phải trang sức mà con yêu thích nhất sao?"Sắc mặt Chân Khương nghiêm túc nói: "Hiện giờ thời thế đảo điên, dân chúng đói khổ lầm than.
10 " Phụng Hiếu tạm dừng bước!"Chân Dự cùng Chân Nghiễm không hẹn mà cùng nói ra một câu. Chân Dự đầu đầy mồ hôi không khỏi nghi ngờ nhìn sang Chân Nghiễm, thầm nghĩ: không lẽ nhị đệ còn muốn chế giễu Phụng Hiếu một phen? Vì vậy y vội vàng nói: "Phụng Hiếu, Chân Nghiêu tuổi trẻ khí thịnh, lời nói có nhiều chỗ làm huynh đệ bực mình kính xin huynh đệ thông cảm.
11 Nói xong chuyện chính tức thì trong phòng vang lên tiếng chém gió bàn tán không ngớt, cả khách lẫn chủ hân hoan nâng cốc cạn lỵ. Chân Dật khó có được một bữa chè chén thoải mái như vậy nên khi về tới phòng liền leo lên giường trùm mền đắp chăn nằm ngủ.
12 Đông đi xuân tới, băng tuyết tan rã, sơn thôn xanh biếc ngập tràn sức sống, trời đất chìm ngập trong không khí vui sướng hân hoan. Đầu xuân năm nay, xưởng rượu của Vô Cực Chân gia xuất ra lô rượu đầu tiên trong năm, rượu này khác xa với các loại rượu trước đây vì nó có hương thơm nồng đậm bay khắp ngàn dặm.
13 Hơn nữa năm làm khách ở nhà họ Chân, lúc này Quách Gia từ miệng Chân Dự nghe được một tin tức vì vậy liền ước định ba năm sau sẽ tới Chân gia cưới hỏi Chân Khương về làm vợ.
14 Đêm đã khuya, Từ Thứ cùng Quách Gia đứng dậy cáo từ, Trương Giác tự mình tiễn hai người tới cửa phòng, lúc này mới khẽ nói với Quách Gia : "Phụng Hiếu, lão đệ cùng với Nguyên Trực nên trở về quê nhà ngay trong đêm nay đi.
15 Thời gian thấm thoát trôi qua, Quách Gia ở Dĩnh Xuyên bí mật luyện quân thì đồng thời trong lúc đó tại Ký châu, Trương Giác cũng tích cực mưu đồ bá nghiệp ình.
16 Ký châu, Nghiệp thành. Trương Giác đang đứng hóng gió trên cổng thành, dõi mắt về phương tây xa xăm. Cho tới lúc hoàng hôn vừa xuống, chân trời như một dải mây mờ ảo được nhuộm lên một màu đỏ rực giống máu tươi bị ai đó vẩy lên, phảng phất như đang báo hiệu thiết mã tinh binh từ phương xa đi tới.
17 Thiên tử vừa hạ chiếu, bốn bề tứ hải đều chấn động. Cho dù người nào cũng không dám để phản tặc khăn vàng binh phát Lạc Dương, lật đổ triều đình đại Hán.
18 Giờ phút này tất cả thế gia đệ tử trong thư viện Dĩnh Xuyên nghị sự đều hoảng loạn thành một đống, tất cả ai ai cũng có vẻ mặt sợ hãi, thì thầm to nhỏ với nhau về chuyện làm thế nào chống giặc, còn có kẻ nhát gan hơn đang tính toán làm sao di chuyển cả gia đình tới nơi khác chạy nạn.
19 " Quách Gia Quách Phụng Hiếu ở đây. "Đầu tường thành Trường Xã được hai cây đuốc thắp sáng lên, Quách Gia nhờ ánh lửa hiện ra thân ảnh, vô cùng tự nhiên đối mặt với Ba Tài phía dưới chân thành.
20 Thế lửa Trường Xã mạnh mẽ tới mức đáng sợ, một đám đệ tử thế gia tận mắt nhìn thấy đại quân Ba Tài bị lửa đốt cháy bỏ chạy toán loạn, tiếng kêu khóc thảm thiết tức thì liền bị dọa cho sợ hãi ra mặt.