1 Năm 1209, loạn Quách Bốc nổi lên, đất nước chìm trong loạn lạc. Quần hùng cát cứ chạy đua vũ trang, sưu cao thuế nặng khiến dân chúng oán than. Lương thực bị các quân phiệt chiếm giữ, cuộc sống ngày càng khốn khó, nạn cướp bắt đầu nổi lên.
2 Thương đoàn tiếp tục tiến lên, nhưng lần này đã có thêm một vài người xa lạ. "Ha ha, huynh đệ không sao chứ, không đánh không quen mà. Lại nói mấy huynh đệ bọn ta cũng đánh cho sứt đầu mẻ trán mới kết nghĩa huynh đệ đấy.
3 Nhìn thương đội đã hoàn toàn rơi vào tầng tầng lớp lớp vòng vây, Lưu Đại Bưu vẫn cảm thấy có chút không thoải mái. Chưa bắt đầu giao tranh nhưng đã bị đối phương phóng thương giết một người, về mặt khí thế đã rơi vào thế yếu, cũng may có số lượng áp đảo về nhân số, nếu tính ra thì hai phe ngang nhau.
4 "Giết!"Không có tiếng hô gào khí thế, không hề có biểu hiện dữ tợn trên gương mặt, chỉ có sự lạnh lùng cố hữu, đôi mắt lạnh băng, và dục vọng giết chóc thôi thúc trong tâm trí.
5 Trong những năm cuối thời Lý, đầu thời Trần, trị an ở châu Bố Chính cũng không được ổn định, thổ phỉ xuất hiện khắp nơi, quân đội thành trấn chỉ có thể tập trung phòng thủ trong các thành trì.
6 Một tháng trôi qua. Trong khoảng thời gian này, trên dưới Hồ gia đều hết sức bận rộn. Hồ gia mới bắt đầu tiến vào cắm rễ ở tòa thành Minh La này, ít nhiều cũng phải tiến hành chào hỏi, tiếp xúc với các thương gia buôn bán lâu năm nơi đây, đó là quy củ, cũng là lễ của người đến sau.
7 Quán ăn Cát Tường nằm trên con đường lớn của thành Minh La, nó được xây dựng ở gần bến cảng Hải Lam, bến cảng lớn nhất của thành. Là một trong những kiến trúc ba tầng lầu của thành, cũng là nơi to lớn, xa hoa nhất, quán ăn Cát Tường thật sự là một kiến trúc nổi bật, thu hút ánh nhìn của mỗi một người khi đi ngang qua.
8 Hai ngày sau. Trong một gian phòng rộng rãi thoáng đãng, từng cơn gió biển thổi vào đêm khiến những tấm vải lụa tung bay phất phơ. Ánh đèn rực sáng hắt ra ngoài thềm ban công, đổ bóng hai người thanh niên xuống lòng đường phố.
9 Phủ đệ Hồ gia. Đêm đã về khuya, trên con đường ngoài phủ ánh đèn liên tục được thắp sáng. Sau giờ cơm tối, trên con đường thưa vắng dần xuất hiện bóng người.
10 Những hình ảnh chợt đến rồi đi, ánh sáng dần tắt, bóng tối dần ùa về. Suy nghĩ trở nên mông lung, tự hỏi, sau đó ý thức bắt đầu tỉnh táo. Hoá ra chỉ là mộng.
11 Trên một cành cây um tùm, Bá Trí ngồi tựa vào thân cây, ánh mắt nhìn quanh quất, đôi mày nhíu chặt. "Trang viên này cũng thật lớn, cũng thật lạ, chắc nó không nằm ở khu hoa Hưng rồi.
12 Đánh rắn động cỏ, khiến chúng ta tập trung lại với nhau, từ đó tìm ra địa điểm mục tiêu bị nhốt. Tiểu tử ngươi một nực ẩn nhẫn đến giờ mới chịu xuất hiện, cứ như cơ hội chắc chắn sẽ đến vậy.
13 Ta vẫn nhớ khi đó là ngày mưa tầm tã. Máu hoà với nước mưa xuôi theo dòng suối. "Đại ca, có người chết nè. "Người chết? Lạ lắm sao?"À không, người này vẫn còn thoi thóp, là một tiểu tử.
14 Đại ca, không ngờ lại gặp a Hoả ở đây. "Ngoái đầu nhìn về phía sau, Bá Dũng có chút bồn chồn không yên. "Muốn giúp y thì quay lại đi. "Bá Trí nhàn nhạt nói.
15 Ta ngang dọc một đời, tung hoành khắp thiên hạ, sinh thời khó gặp địch thủ. trong đời, ta luôn lấy đoạn thời gian ấy làm kiêu ngạo, coi những năm tháng đó là đỉnh cao của cuộc đời, coi những trải nghiệm ấy là kinh nghiệm quý báu.
16 Lúc Hoả đuổi sang đến bên kia, chiến đấu giữa đám người Thế Nhật và Nguyễn Hiền cũng đã kết thúc. Hai người bọn họ cũng có vài vết thương trên người, xem qua cũng chỉ là vết thương nhỏ, không đáng kể.
17 Thời gian gần đây, thành Minh La đầy những biến động. Mặt ngoài thì sóng êm bể lặng, nhưng ẩn sâu bên trong là dòng chảy ngầm mãnh liệt. Dưới sự thanh bình hối hả của người dân là sự tranh đấu đẫm máu, tàn nhẫn của các bang hội.
18 Nói đến chuyện này, phải bắt đầu kể từ mười năm trước. ""Lúc đó Hoả vẫn chỉ là một tiểu tử, có điều tiểu tử này cũng thật có bản lĩnh. Lúc mới chín tuổi đầu Hoả đã làm đại ca của đám trẻ trong làng, thậm chí có mấy đứa mười hai, mười ba tuổi cũng chịu thua nó.
19 "Không nói chuyện này nữa. Lâu nay ngươi đã ở đâu vậy?"Bá Trí chủ động nói sang chuyện khác. "Ta đến đây cũng đã hơn ba năm rồi. Đoạn thời gian tới chắc cũng vẫn tiếp tục như thế.
20 Rồng là linh vật trong truyền thuyết, có thể hô mưa gọi gió, đằng không giá vũ. Rồng là linh vật gần với thần nhất, thậm chí đối với một số người, rồng chính là Thần.