21 Bên giếng nước, một người thanh niên đang cúi người rửa mặt, hai tay khoát nước liên tục, nhìn qua có vẻ đặc biệt nhàn hạ. Mỗi ngày cũng như bao ngày, chỉ là tâm trạng mỗi ngày lại khác, đặc biệt là mấy ngày gần đây, y đặc biệt vui vẻ.
22 Cuồng phong bão tố rồi cũng qua. Khi ánh nắng đầu tiên xua tan mây đen, mọi thứ lại trở lại nhịp điệu vốn có. Sau khi đi một chuyến đến Hồ gia, mấy ngày sau đó Hoả cũng lên đường rời thành, quân binh nối đuôi nhau đi theo, y đã bắt đầu bước ra bước đầu tiên.
23 Gió mát trăng thanh. Cảnh đêm đẹp đến mức nào. Chỉ là đêm nay gió lặng, trăng cũng khuất bóng. Gió mát có thể tạo, còn trăng ư, phải xem thiên ý. Thiên ý vốn khó dò, nhưng thiên thời thì có thể tính.
24 Là người, mấy ai không sợ chết?Để có thể sống, bất cứ việc gì cũng dám làm, kể cả bán rẻ danh tiếng của mình, bôi nhọ đạo nghĩa của mình. Đứng trước vực sâu không thấy đáy, mấy ai dám nhảy xuống.
25 "Thế Kiệt. . . ""Vâng, công tử. ""Những lời ngươi nói hôm qua, liệu có thật tâm?"Hoả đột nhiên hỏi vậy khiến Thế Kiệt như lọt vào sương mù, đâm ra mờ mịt, không biết vị công tử này nghĩ gì.
26 "Từ khi nào đệ lại có nhã hứng ngắm trời đêm vậy?"Không biết đã qua bao lâu, Bá Trí mở lời. "Đệ vốn không có hứng thú đó, cũng như huynh vốn không thích ngắm mây đen vậy.
27 "Môn đăng hộ đối. . . đích thực là phiền toái. "Nhắc đến đây, Bá Dũng chợt cảm thấy buồn vô cớ, trong lòng như thiếu vắng gì đó, có chút hụt hẫng. Có võ công cao cường, có thể tuỳ tâm sở dục, làm bất cứ điều gì trên đời, mỗi ngày trôi qua thật nhàn nhã.
28 Một buổi chiều hôm, gió biển lồng lộng thổi vào bờ, mang theo vị mặn của biển. Không khí tươi mới mà làn gió mang đến thật khiến lòng người phấn chấn, thanh thản.
29 Trời chiều rợp bóng hoàng hôn, trên quan đạo rộng lớn, tiếng vó ngựa nhịp nhàng gõ xuống nền đường trong ánh chiều tà khiến không gian yên bình nơi đây càng lộ nét tĩnh lặng.
30 "Về Trịnh Giác Mật, học sinh cũng có biết đôi chút. Làm người quyết đoán, bộc trực, lại rất quan tâm đến người dân của mình. Có thể nói, là một thủ lĩnh, y có thể coi như làm tận trách nhiệm, là người lãnh đạo ưu tú.
31 Mặt trời treo trên đỉnh đầu, trời quang không mây, trời cuối thu cũng không làm cái gắt và chói chang của nắng giảm bớt, trái lại khiến người ta cảm thấy càng thấy oi bức hơn.
32 Ba kế sách. Một vấn đề tưởng như rất nhỏ lại vây khốn đội quân của Trần Phá Quân một thời gian dài, trong miệng của Từ quân sư lại trở nên nhỏ bé không đáng kể.
33 Sau một ngày nắng gắt, bóng tối bắt đầu hàng lâm xuống mặt đất, trời quang không mây, những vì sao lấp lánh khắp trời đêm tỏa chút ánh sáng yếu ớt. Khu vực này rừng núi trập trùng đan xen với nhau, địa thế hiểm trợ rất khó đi, cũng may đây không phải là một khu rừng rậm, một số nơi có mật độ cây rừng khá thưa thớt, nơi rậm rạp nhất cũng không thể phủ kín bầu trời.